Thế mưa vẫn rất lớn, thanh âm ồn ào.
Tiêu Thanh dẫn Cố Hựu Sinh đi vào trong phía hành lang vòng vèo, phía trên có mái che, nhưng Cố Hựu Sinh vẫn cầm chiếc dù đen trong tay.
Tiêu Thanh liếc nhìn, nhưng không bảo nàng thu dù lại.
Cố Hựu Sinh đi phía sau hắn, Tiêu phủ rất lớn nhưng dọc đường đi hạ nhân gặp được không nhiều, phần lớn đều là thị vệ.
Tiêu Thanh đưa người đến phòng khách, nhà hoàn ở cửa phòng muốn nhận lấy cây dù, Cố Hựu Sinh lại né người bước vào trong, nha hoàn cúi đầu không nói gì.
Nha hoàn trong phòng khách ăn mặc còn tinh xảo hơn nhà hoàn đứng ngoài cửa.
Có nha hoàn hầu hạ, Tiêu Thanh liền quay về cổng chính.
Nha hoàn đưa Cố Hựu Sinh đến vị trí ngồi, dâng trà.
Lời trong lời vào, lại không khách khí hỏi thăm.
"Không biết cô nương là thân thích nhà nào của lão phu nhân?"
"Đến tìm lão gia nhà ta có chuyện gì?"
"Cô nương dùng trà."
Cố Hữu Sinh ngồi xuống nhưng không tiếp trà, trầm mặc không trả lời.
Nàng là nha hoàn thân cận của Chương Mộng, tên Tiểu Xảo, mặc dù theo Chương Mộng chưa đến một năm nhưng thường ngày rất được sủng ái.
Thấy Cố Hựu Sinh ăn mặc tầm thường, đã vào cửa vậy mà còn cầm cây dù đen cổ quái, không khỏi có chút khinh thường.
Hỏi hai câu, ngay cả âm thanh đáp lại cũng không có, trà dâng lên cũng không nhận, nhất thời không khỏi có chút tức giận.
Không biết từ nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-ma-quy-vuong-khong-biet-thong-linh-su-giet-ta/3348522/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.