.. Tiếng khóc ai oán lại vang lên giữa đêm khuya tĩnh mịch thật rợn tóc gáy.
"hu hu trả mạng cho tao, trả mạng cho tao đi".
Cái gương mặt ấy cứ chảy máu xuống lộp bộp như những hạt mưa rơi, tôi lấy hết can đảm mà hỏi:
- -Chị là ai? Sao lại đòi mạng?
"" Trả mạng cho tao, mạng đổi mạng, xác đổi xác ""
Khuôn mặt biến dạng ấy bay bổng trên không trung sau đó bay vèo lên đọt cây bưởi, khóc rồi lại cười, cười rồi lại khóc, khủng khiếp lắm.
"Đùng đùng "
Sấm chớp vang trời, mây mù kéo đến, cơn mưa từ đầu bất chợt đổ hột, những tia sấm sét kéo đến như vũ bão, tạo nên âm thanh đinh tai nhức óc, bỗng lúc đấy, một tia chớp chiếu ngay chỗ tôi nằm, lập tức cả thân xác tôi như bị hút lên cao, sau đó rơi vèo xuống đất, lạ thay tôi không hề thấy đau đớn, người nhẹ bâng, tôi ngồi dậy, đi thẳng về phía trước, hình như đây là một hang động, xa xa có một ngọn đuốc được thắp sáng, đằng kia có một mỏm đá, có một cô gái với mái tóc đen dài đang ngồi chải tóc, vừa chảy cô vừa hát, giọng hát ngọt ngào, truyền cảm lắm, tôi đứng đó bị giọng hát làm mê mẩn, quên mất mình đang bị lạc chỗ khác, đến khi cô ấy dứt lời, tôi vỗ tay:
- -Hay quá.
- - Thật không?
Cô ấy hỏi, tôi gật đầu:
- -thật mà, chị hát hay lắm!
- -Vậy cô có muốn có giọng hát của tôi không? Tôi sẽ cho cô?
Tôi cười:
- - Làm sao cho được ạ, chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-lam-dau/192274/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.