"Trả mạng cho tao, trả mạng cho tao"
Tôi bị đè dưới tận đáy hồ, miệng không thể mở được một chữ, gương mặt máu me kia thật quá đáng sợ, chiếc lưỡi dài ngoằng lè ra dài sọc, nhưng mẹ ơi, cái lưỡi nó chẻ làm đôi, tách làm hai nhánh trông vô cùng khủng khiếp, hai chân hai tay tôi cố vùng vẫy giẫy giụa, nhưng càng giẫy giụa càng bị cánh tay máu đỏ đấy ghì chặt xuống, hơi thở đã bắt đầu khó nhọc vì thiếu không khí, đến mức không chịu được, hơi thở yếu dần, yếu dần và rồi từ từ buông thõng tất cả, đôi mắt vô thức khép lại, màn đêm dần kéo đến..
Trong mơ hồ, tôi nghe tiếng hét vang của ai đó:
- -Mẹ xin con đấy, đừng làm hại vợ thằng Thắng! Đừng mà con….
____
Khi tôi tỉnh dậy đã rất khuya, xung quanh đều chìm vào im lặng, chồng tôi ngồi ở chiếc ghế bên cạnh, thấy tôi tỉnh, liền hỏi:
- -Tỉnh rồi à?
Tôi vẫn còn hoảng loạn chuyện vừa nãy, nên lập tức bật dậy ôm chầm lấy chồng mình, run rẩy hỏi:
- -Sao tôi ở đây? Con ma đó đâu rồi?
- -Lại ma, cô ám ảnh phim ma à? Tự dưng đêm hôm nhảy xuống ao cá làm gì?
Tôi lắc đầu lia lịa:
- -Tôi không nhảy, tôi bị ma kéo xuống, mặt nó đầy máu, nó đòi tôi trả mạng nữa, tôi sợ lắm.
Càng nói tôi càng rúc người vào chồng mình, bờ vai vẫn chưa hết run rẩy, những hình ảnh kinh hoàng ấy cứ lởn vởn mãi trong đầu.
Tôi nghe tiếng thở dài của Thắng, đồng thời có một cánh tay ấm áp đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-lam-dau/192273/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.