Đứng trước tình cảnh cực kỳ khó xử, con người trái lại mang một vẻ trấn tĩnh lạ thường do đầu óc thoắt trở nên trống rỗng.
Kiều Dĩ Sa thu tay về, bình thản nhìn Hồng Diêm Đức.
"Chú Hồng, chú tỉnh rồi ạ."
Hình như nói thừa.
"Lại gặp nhau rồi."
Vẫn nói chuyện thừa.
"Chú tỉnh dậy mau thật."
Bắn ba câu thừa thãi liên tiếp.
Hồng Diêm Đức chậm chạp ngồi dậy, Kiều Dĩ Sa như một chú ngựa bị nắm đàng dây cương, cả linh hồn bị giật ngược ra phía sau. Hồng Diêm Đức cài từng chiếc nút áo xong, Kiều Dĩ Sa thưởng thức tốc độ và bầu không khí, thấy cảm giác bối rối, quái lạ, và kỳ diệu cùng giao hoà.
Cô bắt đầu cà kê: "Ồ, đúng rồi, chú mà tỉnh lại nhanh như thế cháu cảm thấy rất có khả năng là do chú đã ở bên Hồng Hựu Sâm lâu ngày. Dị nhân không ít thì nhiều đều gây ảnh hưởng đến những con người ở bên họ, dị nhân càng mạnh thì ảnh hưởng càng lớn. Chắc là sức mạnh của cậu ấy đã lan đến chú, khiến cho sức chịu đựng của chú mạnh hơn người bình thường một nhỉnh."
Hồng Diêm Đức nghiêng đầu nhìn cô, nói: "Sức chịu đựng."
Kiều Dĩ Sa mím môi, thật ra cô cũng không biết mình đang nói gì.......
Hồng Diêm Đức không gặng hỏi, ông thong thả mặc lại áo, xoay người,
"Cô Kiều."
Kiều Dĩ Sa giống như võ sĩ Nhật, thẳng tắp lưng cúi đầu: "Hày! Ủa không phải.....Ờm, có mặt........"
Hồng Diêm Đức: "Cô có muốn giải thích một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-khuya/1940090/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.