Kiều Dĩ Sa về lại phòng, đáp xuống chăn.
Bình thường cô biến về hình người ngay trước mặt Hồng Hựu Sâm, nhưng bởi vì cuộc nói chuyện quái quỷ ban nãy với Mạc Lan, tâm lý của cô hơi méo mó, lao thẳng vào trong chăn.
Hồng Hựu Sâm đặt bàn tay lớn lên chăn: "Em không ngạt à?"
Kiều Dĩ Sa lơ cậu, mặc quần áo xong xuôi, nằm thẳng đơ một bên.
Hồng Hựu Sâm hỏi: "Lão đó đi rồi à?"
Cô ừ.
Hồng Hựu Sâm: "Lão nói gì?"
"Chả nói gì......."
Hồng Hựu Sâm không tin, ghé sát lại gần muốn nhìn mặt cô.
"Rốt cuộc nói gì vậy?"
Cậu vừa ghé sát, lồng ngực liền áp chặt vào lưng cô, hơi phả ra lúc nói chuyện rơi xuống trên mặt cô, như mang theo hương vị. Kiều Dĩ Sa chửi Mạc Lan té tát trong lòng, làm cô vốn là một thanh niên gương mẫu trở nên không còn ngây thơ trong trắng nữa.
"Sao vậy?"
Cậu vừa lên tiếng, lồng ngực cũng rền rền, rền làm đầu của Kiều Dĩ Sa hoá thành một hũ keo đặc quánh. Cô nghĩ bụng nếu cứ tiếp tục thế này, chính bản thân cô sẽ thức tỉnh thành Đồ An mất.
Cô ngoái đầu trừng mắt với cậu, hàm của Hồng Hựu Sâm hơi rút gọn, chờ đợi cô trả lời.
"Nhịp tim của anh là bao nhiêu?"
".......Hả?" Cậu bị hỏi làm ngu người.
"Nhịp tim, một phút đập bao nhiêu lần?"
"Không nhất quán." Hồng Hưu Sâm nắm lấy cổ tay cô, đặt lên động mạch trên cổ cậu. "Cảm giác được không?"
Kiều Dĩ Sa gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-khuya/1940088/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.