Lúc từ bệnh viện ra, Kiều Dĩ Sa hơi thẫn thờ. Cô đi trên đường phẳng mà lại bị vấp, được Hồng Hựu Sâm đỡ kịp.
"Em đang nghĩ gì vậy?" Cậu hỏi.
"Em không biết nữa." Suy nghĩ của cô hơi loạn.
Hồng Hựu Sâm nâng mặt cô lên, để nhìn thẳng vào mình. Hôm nay trời đẹp, gió mát nắng ấm, cặp mắt màu vàng kim rực rỡ của cậu như vầng thái dương trên trời.
"Em muốn giúp ông ta?"
"Cũng không phải....... chỉ là không hiểu sao thấy buồn buồn."
Cả ngày hôm ấy Kiều Dĩ Sa cứ bị thất thần, đến chiều lúc gọi thức ăn bên ngoài, cô lơ đễnh gọi cho Hồng Hựu Sâm nguyên một bữa đồ chay, cậu chịu hết nổi.
"Rốt cuộc em đang nghĩ gì vậy?"
Kiều Dĩ Sa gãi gãi cổ.
"Em cảm thấy bọn họ hơi thảm, anh thấy sao?"
Hồng Hựu Sâm ngẫm nghĩ một lúc, đáp: "Chắc hơi chút chút." Cân nhắc một giây, nói tiếp: "Nếu em muốn giúp ông ta thì chúng ta cứ giúp."
Kiều Dĩ Sa: "Giúp thế nào? Anh chữa được cho ông ta à?"
Hồng Hựu Sâm: "Không chữa được, thương tích của ông ta không phải ngoài da. Nhưng có một cách khác, có thể tiện một công đôi việc, giúp được tộc ma cà rồng có con cháu."
"Con cháu?" Kiều Dĩ Sa cắm thẳng dao vào cà rốt.
"Anh muốn ngủ với mỹ nữ ma cà rồng thì anh nói luôn đi."
"Không phải ý đó, có cách khác nữa."
Kiều Dĩ Sa thoáng khựng lại: "Cách gì?"
Hồng Hựu Sâm: "Cách nhanh gọn lẹ, ông ta sẽ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-khuya/1940066/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.