Ánh đèn bên ngoài rất sáng, xuyên thấu qua cửa sổ tiến vào căn phòng đen như mực, có thể nhìn thấy một cách mơ hồ.
Cô vừa rời giường đã ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trong phòng.
Ở bên ngoài, Châu Châu thực sự làm được món ăn gì sao?
Cơ Thập Nhất vào nhà vệ sinh rửa mặt, cuối cùng cũng tỉnh táo hơn không ít, cô đẩy cửa ra ngoài, nhìn thấy Tô Minh Châu ngồi bên cạnh bàn, chống má ngủ gật.
Có lẽ vì chống quá lâu, cánh tay mỏi nhừ, đầu nghiêng hẳn sang một bên, sau đó anh mơ màng tỉnh lại, ngơ ngác nheo mắt lai, sau cùng là chống cằm tiếp tục ngủ.
Do tác động từ bàn tay, trên gương mặt trắng nõn để lại mấy dấu vết màu đỏ, khuôn mặt đáng yêu khiến người ta vô thức mỉm cười, mà chính chủ còn đang say giấc nồng, chẳng hề nhận ra điều đó.
Cơ Thập Nhất đứng ở cạnh cửa nhìn thấy thế thì bật cười thành tiếng rồi lén lút đi vào phòng bếp.
Tiến vào phòng bếp, mùi hương càng đậm đà hơn.
Một nửa số cháo táo đỏ ở trong chiếc nồi không lớn, vừa mở nắp đã toả ra mùi hương thơm nồng. Trông có vẻ được nấu rất mịn, phải nhìn kỹ lắm mới phát hiện vài hạt gạo căng phồng, dưới lớp canh màu đỏ lộ ra phần gạo trắng nứt vỡ, bên trong có không ít táo đỏ cỡ vừa.
Cơ Thập Nhất hơi khó hiểu, hình như cô không mua táo đỏ ở nhà, Châu Châu mua từ khi nào nhỉ, hay anh đã chuẩn bị từ sáng sớm rồi?
Nhưng cô vẫn khá bất ngờ khi nhìn thấy thành phẩm.
Trong trí nhớ của cô, Châu Châu chưa từng đụng vào bất cứ thứ gì trong phòng bếp, tuy rằng lần này chỉ là cháo táo đỏ đơn giản, nhưng mùi hương lại ngập tràn không khí, hấp dẫn miệng lưỡi tiết ra nước bọt.
Cơ Thập Nhất không ra ngoài quấy rầy anh, trực tiếp cầm bát nhỏ múc một muỗng, nhưng khi chuẩn bị đưa vào miệng lại hơi do dự.
Nếu ngửi mùi thấy thơm nhưng mà kết quả cuối cùng lại thành đồ ăn hắc ám (*) thì phải làm sao đât?
(*) Đồ ăn hắc ám: Nghĩa là những món ăn có màu sắc hoặc vẻ ngoài khó chấp nhận, khó ăn, thường là do người mới học nấu ăn làm.
Nghĩ vậy, cô chỉ đưa một thìa nhỏ vào miệng, không có mùi vị khó chịu như trong tưởng tượng, thay vào đó là vị thơm thơm dẻo dẻo nhưng không béo ngậy, kết hợp với vị táo đỏ dậy mùi ngọt ngào bọc gạo nếp, hơn nữa, người bình thường khi nấu táo đỏ sẽ có một chút vị đắng, nhưng phần cháo này lại không hề bị như thế.
Cơ Thập Nhất hơi mở to mắt sau khi nếm thử một miếng, đầu lưỡi xoay chuyển trong miệng, quả nhiên chính là kiểu lưu hương giữa môi răng, chỉ vài miếng đã ăn hết cháo trong bát, phần còn lại để nguyên trong nồi.
Thật sự khiến cô phải kinh ngạc.
“Hương vị thế nào?” Không biết Tô Minh Châu xuất hiện ở bên ngoài bao giờ, anh dựa vào cửa phòng bếp, đôi mắt sáng ngời nhìn cô, trong lòng hồi hộp, sợ bị đánh giá không tốt.
Cơ Thập Nhất nảy ra suy nghĩ trêu đùa, nhíu chặt mày, lắc đầu không nói gì.
Nhìn thấy vẻ mặt của cô, Tô Minh Châu có phần chần chừ, trước đó anh đã ăn thử rồi, mùi vị cũng không tệ lắm mà, chẳng lẽ thật sự không hợp khẩu vị?
Nhìn dáng vẻ căng thẳng của anh, Cơ Thập Nhất bật cười, đặt bát xuống, tò mò hỏi: “Sao em nấu được món này, mùi vị còn ngon như vậy nữa?”
Nghe thấy cô khen ngon, Tô Minh Châu nhướng mày, vẻ tự hào trên mặt gần như muốn tràn ra rồi, trong mắt lẫn trong lòng đều ngập tràn vui sướng.
Anh xoay chuyển tròng mắt, đột nhiên mở miệng: “Không nói cho chị.”
Cơ Thập Nhất cũng không ép buộc mà thuận theo lời nói của anh: “Không nói thì thôi, em đã ăn chưa, bên trong vẫn còn đó.”
Tô Minh Châu lắc đầu, “Em không đói, cái bát này nhỏ xíu như vậy, chị mau ăn nhiều một chút đi.”
Anh tìm kiếm tư liệu, cháo táo đỏ bổ dưỡng nhất cho phụ nữ, hơn nữa hương vị cũng khá ngon, anh ở nhà học rất nhiều ngày, tối nào cũng ăn cháo táo đỏ ở nhà cũ nhà họ Tô, bao trọn luôn công việc của người giúp việc.
Nhìn thấy hiệu quả như vậy, anh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng một bát này nhỏ như vậy sao mà no được, phụ nữ đều thích thế, Tô Minh Châu nhíu mày, chủ động múc một bát đưa qua.
Cơ Thập Nhất không lay chuyển được anh, đành phải ăn thêm một bát nữa, cuối cùng xoa bụng, khẽ nói: “Thật sự không ăn được nữa.”
Cô vốn ăn không nhiều, huống chi bây giờ đã là nửa đêm, có đói cũng không thể ăn quá no được.
Giọng nói này mềm mại lan tới tận đáy lòng Tô Minh Châu, anh không ép cô nữa, đẩy cô ra ngoài, “Mau tắm rửa đi ngủ đi, hôm nay mệt lắm rồi, ngày mai không cần quay phim, em cho bọn họ nghỉ một ngày.”
Cơ Thập Nhất mỉm cười, “Đây là hành vi sử dụng quyền lực để trục lợi cá nhân.”
Tô Minh Châu phản bác: “Rõ ràng là em thông cảm mọi người ngày đầu tiên trở về nên mới cho bọn họ nghỉ ngơi thoải mái.”
…
Ngày hôm sau, quả nhiên Cơ Thập Nhất nhận được tin nhắn từ đạo diễn nói nghỉ ngơi một ngày.
Nhớ đến lời Tô Minh Châu nói tối qua, cô thở dài thật sâu, lục lại thông tin chương trình Ngũ Thanh gửi cho cô vào tối qua.
Chương trình đó tên “Hai tiếng phỏng vấn thú vị”, nghe tên đã biết liên quan đến các câu hỏi, thực tế thì đúng là như vậy, nhưng điều đặc biệt chính là, ở giữa có bố trí trò chơi, hơn nữa, đó cũng là phân đoạn được chờ đón nhất.
“Hai tiếng phỏng vấn thú vị” được phát sóng vào khung giờ vàng thứ sáu trên kênh truyền hình Tô Nam, chỉ có hai người dẫn chương trình, nhưng vì có thêm khách mời, nên trên sân khấu sẽ có không dưới năm người, nếu không đủ để chia nhóm, tổ chương trình sẽ mời thêm một khán giả.
Khán giả ở đây đều được chọn trước trên Weibo, không tồn tại hiệu quả diễn xuất, đó cũng là một trong những lý do khiến chương trình trở nên nổi tiếng, bởi vì nó đủ chân thật.
Dù sao thì bây giờ có rất nhiều chương trình cố tình chơi chiêu dẫn dắt dư luận để kiếm tiền.
Hôm nay Cơ Thập Nhất không có việc gì làm nên bớt chút thời gian lên mạng xem những bản trực tuyến trước kia của chương trình, cảm thấy khá thú vị, các trò chơi xen lẫn vào giữa rất được đón chờ, có kinh khủng, có hành người, loại gì cũng có.
Hơn nữa, điều quan trọng nhất chính là, hai MC rất giỏi xem mặt đoán ý, sẽ không hỏi những vấn đề khiến người ta khó xử, họ có địa vị khá cao trong lòng cư dân mạng.
Thông thường, những người có thể xuất hiện trong chương trình này thù đoàn phim đều nổi tiếng, ngay cả diễn viên mới cũng nhận được nhiều sự chú ý trong bộ phim, luôn có chủ đề được thảo luận rất nhiều trên Internet.
Sở dĩ “Sơn hà cẩm tú” có thể tham gia chương trình này, tất nhiên là vì IP lớn, tiểu thuyết vốn đã nổi tiếng, đạo diễn nổi tiếng, độ hot của các diễn viên cũng cao, đương nhiên là có thể tuyên truyền ngay khi quay xong.
Ngũ Thanh đưa ra danh sách khách mời, bao gồm Lục Hành Vân, Trương Hựu Hân, cô, cuối cùng là biên kịch, không còn ai khác nữa, có lẽ do xuất thân.
Đối với tình huống như vậy, Cơ Thập Nhất cũng chỉ xem rồi lướt qua.
Weibo official của “Hai tiếng phỏng vấn thú vị” trên Internet cũng công bố dàn khách mời cho số tiếp theo, nhìn thấy Cơ Thập Nhất thân là nhân vật nữ số ba cũng có mặt trong chương trình, mọi người đều cảm thấy chắc chắn phải có người chống lưng.
Nhưng hầu hết cư dân mạng đều tỏ vẻ đã dự đoán trước được điều này.
Nửa tháng trước toàn bộ cộng đồng mạng đều biết đến người chống lưng của cô, nếu Hoàng Thiên không giúp cô được tham gia trò chơi mới khiến người ta nghi ngờ, hơn nữa, nhân vật Văn Cẩm Chi này rất đặc biệt, quả thực nên xuất hiện.
Hầu hết mọi người đều tỏ vẻ mỏi mắt mong chờ.
Điều này có thể là điều nằm ngoài dự đoán của antifans.
Người này nhảy thật sự quá nhanh, khiến lòng người không thoải mái, bọn họ quay phim cả ngày còn chưa có hot search nào trên Weibo, rõ ràng không có chuyện gì quan trọng, nhưng hot search sẽ luôn có tên cô.
Sự đối lập mãnh liệt như vậy khiến họ không cách nào cam lòng.
“Có người chống lưng khiến người ta hâm mộ thật đấy, có thể trực tiếp tham gia chương trình mà không cần làm gì cả.”
“Không phải nhân vật Văn Cẩm Chi cũng tới như vậy sao, đâu có gì lạ.”
“Tôi không muốn xem số tiếp theo, nhìn thấy cô ta là tôi lại buồn nôn, cả ngày treo trên hot search, không biết người chống lưng đã đầu tư bao nhiêu tiền.”
“Có thể rời khỏi tầm mắt của tôi được không, không muốn nhìn thấy cô ta, một người dựa vào hậu trường, không phải chỉ một mình tôi cảm thấy như vậy chứ?”
Đối mặt với những lời chửi bới như vậy, các fans không vui, không thích xem thì bấm vào làm gì, đặc biệt là câu “… Không phải chỉ một mình tôi” thật sự khiến người ta bức xúc.
Cơ Thập Nhất không để tâm đến tin tức trên mạng.
Mà dù cho có để ý thì khi nhìn thấy những lời nhận xét như vậy cô cũng chỉ ngó lơ.
Cô có thể nhận được cơ hội thử vai nhân vật Văn Cẩm Chi này, có lẽ liên quan đến công ty, nhưng diễn được là do bản thân mình nỗ lực, hơn nữa, trong quá trình quay phim, cô cũng không hề lười biếng, đó không phải là thứ người chống lưng có thể cho cô.
Đầu tiên, cô hỏi ý kiến Dư Tri Thu về tình hình của bà ấy, sau khi xác định hai bên đã gặp mặt, cuối cùng tảng đá lớn trong ngực mới hạ xuống.
Kết quả xét nghiệm DNA hẳn là kết quả đáng mừng.
Về phần người dân trong thôn Thanh Thuỷ, bọn họ sẽ phải chịu trừng phạt thích đáng, còn có sự lên án của cư dân mạng, có thể làm ra chuyện như vậy thì phải chuẩn bị sẵn sàng cho điều này.
Trước khi cúp điện thoại, Dư Tri Thu còn tiết lộ một thông tin, những đứa trẻ thuộc thôn Thanh Thuỷ sẽ được đưa tới trường học tiếp nhận nền giáo dục đúng đắn về nhân sinh quan, còn người phụ nữ họ Vương chuyên buôn người cũng đã bị bắt.
Mặc dù trên thế giới còn rất nhiều chuyện như vậy, nhưng bớt được một chuyện là giảm đi một việc, Cơ Thập Nhất không cảm thấy mình làm gì sai, nên đối với những lời chửi rủa trên mạng cô cũng chỉ lướt qua mà thôi.
Giấc mơ của Dư Tri Thu được xem là một giấc mơ tương đối đặc biệt mà cô gặp dạo gần đây.
Cô đã thực hiện loại giấc mơ sáng suốt này, hơn nữa, khi còn ở đại lục mộng cảnh, cô vẫn còn nhỏ, kiểm soát cái này kiểm soát cái kia trong giấc mơ, cuối cùng dẫn tới việc suýt chút nữa phạm phải sai lầm khi giải mộng, còn bị bố răn dạy một trận mới dừng lại.
Cũng chính vì vậy mà cô biết giấc mơ sáng suốt có thể thực hiện, nhưng kiểm soát quá nhiều trong một giấc mơ quả thực rất hao tổn tinh thần.
Ngay cả cô có linh lực hỗ trợ còn không đủ để chấp nhận, càng miễn bàn tới người thường không hấp thu linh lực ở nơi này.
Dư Tri Thu quên mất hầu hết mọi chuyện cũng vì kiểm soát quá nhiều trong giấc mơ, tinh thần đã vứt bỏ phần lớn ký ức để bà ấy dẫn dắt giấc mơ, cuối cùng mới ra nông nỗi như bây giờ.
Cơ Thập Nhất cũng tiết lộ hậu quả này cho bà ấy, quả nhiên đối phương rất hoảng sợ, vội vàng nói sẽ không kiểm soát mù quáng nữa, huống hồ chi, hiện giờ bà ấy cũng không cần dựa vào việc trở về nhà trong mơ để an ủi tinh thần.
Lại nói, đã giải mã được vài giấc mộng, linh lực cũng tích trữ được chút ít, nghĩ đến mộng trong mộng, Cơ Thập Nhất thử giải mã giấc mơ của Tô Minh Châu lần nữa, khi cô nắm lấy cổ ngọc, bóng tối hiện ra trước mắt một cách khó hiểu, khiến trái tim cô đập loạn nhịp, nhanh chóng tập trung sự chú ý.
Nhưng không ngờ rằng, bóng tối qua đi, ánh sáng gần như khôi phục lại trong nháy mắt, ngay cả nội dung nhắc nhở cô còn chưa nhìn thấy đã trở về thực tại, vẻ mặt hoang mang.
Cô biết giấc mơ của Châu Châu khó giải, nhưng không tới mức lời nhắc nhở cũng cần nhiều linh lực như thế chứ?
Cơ Thập Nhất mím chặt môi, xem ra những thông tin ẩn chứa trong giấc mơ này không hề nhỏ.
Cô đã từng nghĩ tới việc trực tiếp giải mộng, nhưng cuối cùng trong lòng lại không có chút tin tưởng nào, trước đây chưa từng xuất hiện tình huống như vậy, thông qua trực giác, chỉ có thể nói rằng, giấc mơ này không đơn giản.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]