Đài truyền hình Tô Nam là đài địa phương của tỉnh Tô Nam, “Hai tiếng phỏng vấn thú vị” là chương trình át chủ bài, nên tất nhiên việc ghi hình rất được chú trọng, bắt đầu ghi hình trước một tuần, cũng may là đoạn giới thiệu cho số tiếp theo đã được phát hành rồi.
Ngày hôm đó, Ngũ Thanh và Cơ Thập Nhất bay tới Tô Nam.
Có lẽ do tin tức bị lộ ra bên ngoài nên sân bay bị rất nhiều fans vây kín mít, không ngờ các cô gái lại chiếm phần đông, mỗi người đều mi thanh mục tú (*).
(*) Mi thanh mục tú: Lông mày dài nhỏ, mắt đẹp, chỉ diện mạo đẹp đẽ
Ngũ Thanh có chút kinh ngạc, “Chị còn tưởng fans của em chủ yếu là con trai cơ.”
Cô ấy được mở mang tầm mắt khi thấy fans của Cơ Thập Nhất đáp trả anti-fans không chút mập mờ, ngày thường nói chuyện cũng tương đối hào sảng, bình luận trên Weibo lại thuộc kiểu muốn gì thì nói đấy, ai ngờ gặp rồi mới biết, hoá ra toàn các cô gái.
Quả nhiên các cô gái thời nay đều rất dũng cảm khí phách.
Cơ Thập Nhất nhìn các fans đang phấn khích bên ngoài, trong lòng cũng vui mừng theo, “Các cô gái đáng yêu nhất, mềm mại.”
Đó là sự thật, Ngũ Thanh gật đầu đồng ý, nhưng nghĩ kỹ lại, sao lời này nghe có vẻ là lạ nhỉ?
Cô ấy đang định nói gì nữa, vừa quay đầu lại đã thấy Cơ Thập Nhất mở cửa sổ ra vẫy tay, lập tức cản: “Mau đóng cửa sổ lại, em ngại mọi người chưa chen chúc đủ à?”
Cơ Thập Nhất hậm hực thu tay trở về.
Mấy cô gái vốn đang la hét ở bên ngoài, thấy cô đóng cửa sổ, cuối cùng là biểu cảm mất mát trên gương mặt, khỏi phải nói họ đau lòng tới mức nào, nhưng không nhìn thấy người, chỉ có thể bày tỏ cảm xúc trên Weibo.
“Tôi nhìn thấy biểu cảm đáng thương của Thập Nhất a a a a tim tôi đau quá đi thôi, mẹ tôi hỏi tôi tại sao lại kích động…”
“Quả nhiên người thật quá là xinh đẹp, không hề thua kém video đã qua chỉnh sửa đâu nhé, cô ấy chăm sóc thế nào vậy? Tôi muốn nhắn tin hỏi một chút!”
“Thật mong đợi số tiếp theo của chương trình ha ha, không biết Thập Nhất khi chơi game sẽ thế nào nữa, cảm giác cô ấy hơi ngốc ngốc đáng yêu ha ha.”
“Ha ha cũng may lần này rút thăm trên Weibo, tôi rút được ghế khán giả ở giữa khán phòng, tiếp xúc cự ly gần, nghe tuyệt quá đi!”
…
Chiếc xe rẽ vô số lần trên đường, cuối cùng dừng lại trước đài truyền hình Tô Nam.
Trước khi xuống xe, Ngũ Thanh hỏi: “Lúc trước chị có gửi kịch bản cho em, em đã xem chưa?”
Cơ Thập Nhất gật đầu, “Xem rồi, em nhớ cũng tương đối, nhưng đến lúc đó phải làm theo tất cả những điều trên sao?”
Nghe thấy câu hỏi này, Ngũ Thanh lắc đầu, “Đương nhiên là không cần rồi, tiến trình đại khái sẽ là như vậy, ở giữa có hoạt động tương tác với khán giả, ngoài ra còn có hoạt động tự do phát huy, tất cả phụ thuộc vào bản lĩnh của khách mời và MC.”
Kịch bản được công nhận trong vòng tròn, dù sao cũng không thể ghi hình tại chỗ, nếu vậy thì chẳng biết phải quay tới khi nào, tựu trung lại, việc khoanh tròn phạm vi sẽ thuận tiện và nhanh chóng hơn nhiều.
Tất nhiên cũng có tình huống MC quên thoại, nhưng MC của những chương trình thế này đều có tố chất vượt trội, xoay chuyển tình huống linh hoạt, sau đó có thể cắt bỏ phần ấy.
Mà trong đó, bản thân khách mời sẽ đặc biệt hơn khi “xuất chiêu” không theo lẽ thường, một số người có tên tuổi lớn hoặc minh tinh muốn giữ máy quay vẫn sẽ làm được, đây cũng là lý do tất yếu để kịch bản tồn tại.
Thực ra, nghiêm túc mà nói, có quá nhiều kịch bản nước ngoài, mà kịch bản trong nước lại phát triển không mấy mạnh mẽ.
Đặc biệt là các chương trình tạp kỹ, hầu hết các vai diễn, tính cách, và vai trò của mỗi người trong chương trình tạp kỹ đều được định sẵn từ trước, hàng loạt các đợt tuyên truyền tiếp sau đó sẽ hoàn toàn dựa vào thiết kế nhân vật, thế nên cũng có trường hợp nghệ sĩ phá vỡ hình tượng khi xuất hiện trong các chương trình tạp kỹ.
Ngũ Thanh dặn dò: “Hầu hết những người nể mặt chị và tổng giám đốc Tô sẽ không làm khó em, nhưng luôn có người không vừa mắt em, em phải cố gắng tự mình xử lý, đừng rơi vào bẫy của người khác.”
Cơ Thập Nhất ngoan ngoãn gật đầu.
“Còn nữa, vào thời gian tự do phát huy, khi MC đặt câu hỏi cho em, em nên suy nghĩ kỹ rồi hẵng trả lời, đề phòng Trương Hựu Hân gây chuyện.”
Mặc dù hiện tại cô ta không thể nhảy nhót được bao lâu, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất (*).
(*) Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất: Câu này có ý nhắc nhở phải làm việc cẩn trọng, đề phòng những việc không hay, khó lường trước xảy ra. Đây là câu thành ngữ Trung Quốc, “nhất vạn” chỉ việc gì đó có khả năng xảy ra cao, có thể lặp lại nhiều lần, vạn nhất có nghĩa là: lỡ như, chẳng may…
Toà nhà đài truyền hình có rất nhiều người chuyên nghiệp lui tới, cũng có người mới, thấy Cơ Thập Nhất xuất hiện một cách xinh đẹp rạng rỡ như vậy, đều đem lòng yêu thích và ngưỡng mộ, mải nhìn theo bọn dáng họ bước lên lầu.
Lần đầu tiên xuất hiện trong chương trình, đương nhiên hình tượng của Cơ Thập Nhất là quan trọng nhất.
Do tính hai mặt của quảng cáo trước đó, hơn nữa, nhân vật Văn Cẩm Chi mang thiên hướng cứng cỏi mạnh mẽ, vậy nên tạo hình của cô cũng không phải kiểu thanh lịch trang nhã.
Đương nhiên là tổ chương trình có sắp xếp phòng hoá trang, nhưng để yên tâm, mọi người thường tự mang quần áo, đi thuê, hoặc do thương hiệu thời trang mà mình đại diện đưa tới.
Mà Cơ Thập Nhất không làm đại diện cũng không thể đi thuê, ngay khi nhận được lời mời của tổ chương trình, công ty đã chuẩn bị xong trang phục, căn bản là chẳng cần tổng giám đốc Tô mở miệng.
Stylist thấy cô không ra vẻ nghệ sĩ lớn thì cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ngành nghề của bọn họ thường xuyên gặp phải những tên tuổi lớn, nếu thực sự có tên tuổi thì không sao, nhưng phần lớn đều cậy vào người chống lưng mà nổi điên, hoặc bới xương trong trứng.
Mọi người trong đài truyền hình đều biết chuyện giữa Cơ Thập Nhất và Tô Minh Châu của Giải trí Hoàng Thiên, hôm nay, trước khi đến, bọn họ cũng suy đoán xem cô có ra vẻ hay không, không ngờ cô lại khá im hơi lặng tiếng, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người.
…
Trợ lý của Trương Hựu Hân vừa đẩy cửa ra đã sững sờ, đóng lại cũng không được mà mở ra cũng không xong.
“Cô làm gì thế, chắn đường hả?” Trương Hựu Hân ở phía sau mất kiên nhẫn nói.
Trợ lý vội vàng tránh sang một bên, trong lòng lại lẩm bẩm.
Trương Hựu Hân hừ một tiếng rồi đi vào trong, nhìn thấy người ngồi bên kia, cô ta hơi nheo mắt, nghĩ tới bức ảnh trước đó Ngũ Thanh gửi thì cô ta lập tức nổi trận lôi đình, nhưng trớ trêu thay, cô ta lại không thể phát giận ra ngoài.
Thấy Ngũ Thanh không ở đây, cô ta cao giọng nói: “Tạo hình này không bình thường nha ~”
Hôm nay Cơ Thập Nhất mặc chiếc váy xanh ngọc dài đến mắt cá chân, thiết kế xoay tròn xuống khiến cho nửa th4n dưới trông dài hơn, vòng eo thon gọn một tay có thể ôm trọn, phần eo lộ phía sau lưng, gợi cảm hấp dẫn, nhưng loại váy này cũng không cản trở hành động chút nào, bọn họ đã suy xét tới khi chơi trò chơi.
Mới đầu, bọn họ lựa chọn một bộ lễ phục hở lưng dài đến đầu gối, tất nhiên là đã bị bác bỏ ngay khi vừa trình lên.
“Cảm ơn.” Cơ Thập Nhất khẽ đáp.
Trương Hựu Hân lại nghẹn một hơi, đúng lúc Ngũ Thanh đẩy cửa tiến vào, cô ta lập tức ngậm miệng, dù sao trong chương trình còn rất nhiều cơ hội hành hạ, đến lúc đó có muốn khóc cũng khóc không ra.
Ngay sau đó, biên kịch Lưu Quang Trầm Trầm và Lục Hành Vân cũng tới.
Cá nhân Lưu Quang Trầm Trầm rất thích nhân vật Văn Cẩm Chi, cô ấy và Cơ Thập Nhất đã biết nhau từ khi còn ở phim trường, đó là một cô gái ngọt ngào.
Nhìn thấy sắc mặt Lục Hành Vân vẫn như thường lệ, Cơ Thập Nhất cảm thấy có lẽ chuyện của Tam Hoà đã được tiếp nhận.
Đạo diễn Văn Thanh không quan tâm đến những chương trình này, hơn nữa, đây không phải lần đầu tiên Trương Hựu Hân và Lục Hành Vân xuất hiện trong chương trình, nên bà không cần lo lắng.
Nói tóm lại, bà không lo lắng về diễn viên, danh tiếng hiện giờ của đoàn phim không cần tuyên truyền gì cả, chỉ cần phát sóng thì tự khắc sẽ có ratings.
Mấy người làm gần một giờ cho khâu tạo hình, sau đó mới lần lượt đến phòng thu bên cạnh.
“Hai tiếng phỏng vấn thú vị” là chương trình trong nhà, tất nhiên mọi thứ đều được quay trong nhà, mà lúc này đây, trước sân khấu đã chật ních khán giả, ai ai cũng hứng thú dạt dào.
Người dẫn chương trình Dương Nhạc và Vương Du, nam nữ phối hợp, làm việc không biết mệt, sôi nổi chào hỏi mấy người bọn họ.
Đây không phải lần đầu tiên họ gặp mặt Trương Hựu Hân và Lục Hành Vân, biên kịch cũng không phải trọng điểm, tất nhiên họ sẽ đặt sự chú ý lên người Cơ Thập Nhất.
Cơ Thập Nhất không nói nhiều, chỉ mỉm cười đáp lại.
…
Sau màn chào hỏi, nhân viên ánh sáng đã chuẩn bị xong, chương trình bắt đầu chính thức ghi hình.
Mở đầu chương trình là màn vũ đạo tự dàn dựng, sau đó MC sẽ giới thiệu các vị khách mời lên sân khấu, giới thiệu từng người một.
Là nam nữ chính, tất nhiên Lục Hành Vân sẽ lên sân khấu cùng Trương Hựu Hân, mà Cơ Thập Nhất thì đi cùng biên kịch.
Vốn đây là cách sắp xếp phổ biến nhất, tuyệt đối không ngờ rằng, khi cả hai vừa bước ra, tiếng la hét ở bên dưới lớn đến nỗi muốn xốc tung mái nhà lên.
Các fans cũng không ngờ sẽ nhìn thấy hình ảnh như vậy, vóc dáng Cơ Thập Nhất vốn đã không hề thấp, lại đi giày cao gót, cộng thêm khí thế và cách trang điểm đều rất mạnh mẽ quyền lực, mà biên kịch được cô dắt đi lại là một cô gái mềm mại, thanh tú và ngọt ngào, sự tương phản đáng yêu như vậy lập tức đâm trúng tim bọn họ.
Dù sao, ai cũng hy vọng mình là người được dắt đi.
Nghe thấy tiếng ủng hộ như vậy, khóe môi Cơ Thập Nhất khẽ nhếch lên một độ cong nho nhỏ, không chỉ khiến trái tim của biên kịch ở bên cạnh nảy lên thình thịch, mà các fans bên dưới nhìn thấy cũng nhịn không được mà đỏ mặt lên, thật sự là quá quyến rũ!
“Rất có phong thái của ngự tỷ (*)! Trái tim tôi không chịu nổi, may là hôm nay tôi tới đây, nếu không chắc chắn sẽ hối hận muốn chết!”
(*) Ngự tỷ: là từ tương tự như soái ca, dùng để chỉ những cô nàng mạnh mẽ, ga lăng không kém gì các chàng trai.
“Đổi chị gái biên kịch thành mình không phải sẽ hài hoà hơn sao!”
“Vừa rồi là ai chụp được cảnh cong môi đó, mẹ nó, chỉ lo hoa si (*),sau khi kết thúc, ai đó nhớ gửi cho tôi một tấm, mọi người đều là fans của Thập Nhất mà!”
(*) Hoa si:Thường dùng để chỉ những người si mê một ai đó, mà quên mình, đánh mất chính mình.
“Trong lòng tôi, Thập Nhất vẫn luôn quyến rũ, Sweet Chocolate quả thực không chọn sai người, ở nhà tôi còn xếp rất nhiều hộp, ăn hết lại mua tiếp!”
…
Nhưng mấy người trên sân khấu lại cho rằng bởi vì tên tuổi của Cơ Thập Nhất, trong lòng thầm kinh ngạc cảm thán, vừa lên sân khấu đã khoa trương như vậy.
MC lại giới thiệu từng người một lần nữa, cuối cùng nói đến Cơ Thập Nhất, dĩ nhiên là trêu đùa cô về những chuyện trên Weibo, cứ thế mà đề cập đến chủ đề hiểu biết về giấc mơ.
Vì hiệu ứng của chương trình, nói tới chủ đề như vậy là điều nên làm, có thể làm sôi nổi bầu không khí, huống chi Cơ Thập Nhất chưa từng giải mộng sai, mọi người cũng khá tò mò, thừa dịp lấy lòng khán giả.
Vốn dĩ chuyện này cũng không có gì cả, chỉ lướt qua rồi bắt đầu phân đoạn tiếp theo là được, ai biết đâu, ngay sau đó, mọi người không ngờ Trương Hựu Hân lại mở miệng.
Cô ta nói: “Vậy nên, trong giới giải trí, Thập Nhất không chỉ là diễn viên, mà nghề tay trái cũng rất nổi tiếng.”
Nói xong câu này, Dương Nhạc và Vương Du chưa kịp phản ứng, nhất thời không tiếp lời được.
Cơ Thập Nhất nở nụ cười, khóe mắt trào ra màu sắc cực kỳ diễm lệ, giọng điệu mơ hồ: “Chi bằng để tôi giải mộng cho cô, được không?”
Đầu mấy người trên sân khấu đều phình to lên cả rồi.
Tin đồn người được Cơ Thập Nhất giải mộng chắc chắn sẽ xảy ra chuyện vẫn đang lan truyền trong phạm vi nhỏ, hai MC lần này tất nhiên cũng biết chuyện, tổng đạo diễn của tổ chương trình đã dặn dò, có thể sử dụng nó như một mánh lới quảng cáo, nhưng không ngờ cô lại đích thân đề cập đến.
Không ngờ biên kịch Lưu Quang Trầm Trầm lại là người phản ứng lại đầu tiên, cô ấy lập tức vỗ tay tán thưởng: “Được lắm, tôi muốn tận mắt chứng kiến từ lâu lắm rồi!”
Vương Du nhảy số nhanh, cô ấy lập tức nhìn về phía tổng đạo diễn, thấy cử chỉ ra hiệu của anh ta, lập tức hiểu ý mà cười đáp: “Mọi người đều nói Thập Nhất giải mã giấc mơ rất chuẩn, chi bằng Hựu Hân thử một lần đi.”
Nói đoạn, Dương Nhạc cũng hiểu ý đồng nghiệp, theo sát phía sau: “Tôi còn chưa được chứng kiến hiện trường giải mộng đâu, nếu không lát nữa Thập Nhất cũng giải cho tôi nhé?”
Bây giờ trong lòng bọn họ đều thầm thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi không đón ý kịp nên suýt thì xảy ra sự cố, nếu nói chuyện này ra ngoài, danh tiếng của chương trình sẽ không còn nữa, không khỏi dâng lên ý tứ oán trách Trương Hựu Hân.
Hai người cũng mừng vì Cơ Thập Nhất trả lời rất nhanh, về phân đoạn bất ngờ này, cứ coi như phần tự do phát huy đi, còn có thể khơi dậy lòng hiếu kỳ của mọi người, không có gì không tốt cả.
Chỉ có Lục Hành Vân đứng đó với vẻ mặt bình tĩnh.
Không lâu trước đây, anh ấy chưa bao giờ quan tâm đến loại chuyện như giải mã giấc mơ, nhưng sau khi trải qua chuyện của Tam Hoà, đối với Cơ Thập Nhất, có thể qua lại thân thiết thì anh ấy tuyệt đối không chọn cách đắc tội.
Với tình huống ngày hôm nay, chỉ sợ Trương Hựu Hân sắp xui xẻo rồi.
Trương Hựu Hân bị vây ở giữa muốn nổ tung đến nơi rồi, mọi người đều nói như vậy, sao cô ta có thể từ chối đây.
Cô ta vô thức hơi ngẩng đầu nhìn l3n đỉnh đầu, sợ giá đỡ bên trên sẽ rơi xuống, sau khi xác định nó đã được cố định chắc chắn mới thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy chuyện Vương Ninh bị đập có lẽ chỉ là tai nạn, trùng hợp mà thôi.
Nghĩ đến đây, Trương Hựu Hân hừ lạnh một tiếng trong lòng, “Được thôi, tới đây đi, vừa hay tối hôm qua tôi có nằm mơ, nếu không giải mã được thì phải chịu trừng phạt.”
Nghe thấy lời này, Cơ Thập Nhất cười rạng rỡ hơn, đôi mắt sáng ngời lấp lánh như ánh sao, khiến Trương Hựu Hân vốn tràn đầy tự tin cũng phải thấy bồn chồn.
Mà lúc này, khán giả dưới sân khấu nổ ra những tràng pháo tay cuồng nhiệt.
Bọn họ không phải diễn viên quần chúng mà là khán giả và người hâm mộ thực sự, Trương Hựu Hân chỉ có thể căng da đầu ứng đối.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]