Nhờ có Lận Uyên làm người phát ngôn sản phẩm miễn phí cho công ty nhỏ của Mặc Nhiên mà doanh thu những ngày cuối cùng đột ngột tăng mạnh, vượt qua mục tiêu ban đầu một tỷ.
Vì là trường hợp quan trọng của Mặc Nhiên nên Lê Thanh Tuyền ăn mặc cũng trang trọng lên, áo sơ mi trắng cà vạt đen, quần short đen thêm giày độn, tóc cũng vén cho gọn gàng có khí thế. Trời hơi lạnh nên cậu mặc vào một lớp áo cardigan mềm mại nữa.
Mặc Nhiên cũng diện vest nguyên bộ, lái xe máy đến đón cậu.
Mỗi lần anh đến nhà đều mang quà cáp tặng cho ba mẹ Lê, lần này cũng không ngoại lệ, tặng một giỏ hàng Tết lớn.
Lê Thanh Tuyền chưa công khai người yêu, không phải sợ người nhà phản đối, mà là tại vì cậu còn là học sinh, yêu sớm sẽ bị mẹ mắng.
Mọi lần đều là ngồi trong xe hơi chắn gió, hôm nay được Mặc Nhiên chở đi một vòng thành phố hóng gió, đôi tay ôm eo anh, cậu mãn nguyện nheo mắt.
"Cậu có bằng lái chưa?"
Mặc Nhiên đang thư giãn cùng người yêu trên con xe Winner: "..
Lê Thanh Tuyền chỉ mượn đề tài để trò chuyện cùng: ".."
Vì một câu nói, hai anh đẹp trai phải ngồi xe buýt.
Cậu buồn cười, đánh mắt nhìn anh, mi mắt cong cong, xinh đẹp vô ngần.
Mặc Nhiên bị cậu nhìn tới nóng trong người, xoa nhẹ đầu người yêu, mặt mày nhu hòa.
Nhà họ Mặc nằm trong lòng thành phố, biệt thự được xây theo kiểu phương Tây sang trọng. Mặc gia rất biết hưởng thụ, không giống như Phó gia đơn giản truyền thống, ấm áp hài hòa của Nghiêm gia, nơi này cao sang quý theo đúng nghĩa đen.
Theo quản gia dẫn đường, Mặc Nhiên nắm tay Lê Thanh Tuyền bước vào phòng khách.
Biết anh khẩn trương, cậu đan ngón tay vào tay anh, truyền hơi ấm.
Trong ánh mắt ngỡ ngàng của người làm xung quanh, Mặc Nhiên đặt một hôn lên trán cậu, nở nụ cười dịu dàng.
Phòng ở cũng được bày trí điệu nghệ, mỗi một món mỹ nghệ đều có giá trên trời, tông màu chính là trắng tinh khiết, đại khí và thanh cao.
Cậu cứ ngỡ như mình lạc vào bộ truyện hoàng gia Châu Âu nào đấy, mà Mặc Nhiên là hoàng tử không được sủng ái.
Mặc lão ngồi ở chính giữa bàn, hai bên trái phải là bố Mặc Nhiên và vợ ông ta.
Cái làm Lê Thanh Tuyền chú ý không phải ông lão khó tính, ông bố vô lương mà là Mặc Ngạo Thiên.
Xung quanh Mặc Ngạo Thiên có tận năm cô gái vây quanh, mỗi người đều xinh đẹp đa dạng phong cách.
Trong đó bốn cô cậu quen mặt, Mặc Phù Dung chị gái cậu ta, Trịnh Trình Trinh vị hôn thê ăn trong chén nhìn trong nồi, Trình Noãn Noãn ver 2 Chu Chỉ Nhược và Dung Mẫn nam nữ cũng ăn, lần trước rượt theo cậu đòi bóc tem.
Thật là mở rộng tầm mắt.
Gu cũng mặn.
Nếu có cái chiếu ở đây, Lê Thanh Tuyền sẽ quỳ xuống lạy Mặc Ngạo Thiên từ dưới lạy lên.
Lập dàn harem cũng nên coi nhân phẩm của mấy mẹ này đi chứ!
Mặc lão nhìn Mặc Nhiên tay trong tay với một cô bé, gõ mạnh gậy chống xuống sàn phát ra tiếng vang lớn: "Anh có biết đây là đâu không mà muốn đưa ai vào thì đưa? Mau mang ra ngoài!"
Lê Thanh Tuyền âm thầm trợn mắt.
Tham khảo cháu cưng của ông đi rồi nói chuyện ông ơi.
Mặc Nhiên đối diện với ông không còn nét sợ sệt như trước, treo lên nụ cười giả tạo: "Mặc Ngạo Thiên con chó con mèo gì cũng mang vào được mà, con chỉ mang một người yêu của con thôi."
Cậu gật đầu chào hỏi những người lớn tuổi một cách lễ phép, không để ai bắt bẻ được Mặc Nhiên.
Con chó, con mèo?
Mặc Ngạo Thiên biến sắc mặt: "Cậu đang chửi xéo ai đó?"
Mặc Nhiên thong dong: "Nói phong long."
"Cậu!"
"Đủ rồi! Im hết cho ta!"
Mặc lão quát.
"Đây không phải là cái chợ!"
Mặc Nhiên không thèm để ý, kéo Lê Thanh Tuyền qua một chỗ trống ngồi xuống. Cậu sẽ không nhúng tay vào chuyện anh muốn làm, cũng không ngăn cản, cậu sẽ chỉ ủng hộ đến cùng.
Cuộc họp gia đình cũng chính thức bắt đầu.
Ông Mặc gọi trợ lý đến tổng kết doanh thu của hai công ty, giọng ông ồm ồm: "Như đã nói trước đó, đứa nào có thể kiếm một tỷ doanh thu, ta sẽ dành cho một đặc ân."
Mặc Nhiên lúc trước muốn có quyền thừa kế, công bằng cạnh tranh với Mặc Ngạo Thiên.
Đó là tính toán có từ trước, người nhà họ Mặc ai cũng biết. Nhưng cứ cho là Mặc Nhiên làm ra được một tỷ đi, có quyền thừa kế đi, thì quyết định cuối cùng vẫn là Mặc lão.
Trong khi trợ lý đang kiểm tra tài chính xem có ai gian lận hay không, Mặc Ngạo Thiên hướng về Mặc Nhiên, cười dữ tợn: "Đừng quên giao kèo, ai thua làm chó!"
Cậu ta tự tin là mình sẽ thắng vì chi nhánh công ty ông nội giao cho mỗi năm doanh số rất tốt, mặt tiền ở đường lớn, còn có giám đốc điều hành chuyên nghiệp quản lý, cậu ta không cần làm gì cũng có thể ngồi đếm tiền.
Trong khi Mặc Nhiên được một cái vỏ rỗng, giám đốc tham ô bị đuổi việc, nhân viên chưa được trăm người.
"Công ty của cậu Mặc Ngạo Thiên, trừ đi tất cả phí tổn và thuế, còn lại một tỷ hai trăm triệu."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]