Chuyện cũ nhớ lại mà kinh.
Lê Thanh Tuyền uống lên miếng trà sữa cho bớt kinh.
Nghiêm Tước là người vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, nếu không phải có Nghiêm Cửu Tiêu mỗi ngày dùng luật pháp dạy hắn làm lương dân, chắc đã ở trong trại cải tạo ngồi xổm đếm ngày xa em.
Mức độ nguy hiểm của Nghiêm Tước một phát bay thẳng vượt mặt Âu Dương Kim Dung Nam Thần, nhưng nói sợ thì cậu không sợ hăn.
Bởi vì Nghiêm Tước dù vừa hư vừa xấu, nhưng đối với Lê Thanh Tuyền rất tốt. Hắn cho cậu tiền mua tiểu thuyết, tặng cậu bookmark kẹp sách rất đẹp, giúp cậu học bổ túc, còn săn không ít voucher sale trên Fahasha cho.
Nói thật, cậu suýt thì bị mê hoặc, đồng ý bán nhan sắc cho hắn.
Lê Thanh Tuyền ngồi trên bàn học như thường lệ viết nhật ký về những chuyện gần đây.
Liễu Thanh Ti gia nhập xã đoàn của cậu là chuyện ván đã đóng thuyền, có Ức Phong hỗ trợ, đừng nói cho cô bé gia nhập, làm xã đoàn trưởng cũng là chuyện dễ như hít thở.
Nói đến Ức Phong, cậu không quên chuyện của Sở Mộc. Trùng hợp là xã đoàn của bọn họ, Đàm Thoại Tiếng Anh ở cách vách hội Văn Học của cậu, giáo viên cố vấn đương nhiên là ông thầy dầu mỡ kia. Trong xã đoàn đó có không ít nữ sinh gia cảnh không được tốt, lại hiền lành giống Sở Mộc.
Chuyện này vẫn chưa xong đâu.
Lê Thanh Tuyền buông bút, nằm ưỡn ẹo trên giường.
Cậu nhìn lịch bàn, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-gi-cung-co-the-xay-ra-trong-tieu-thuyet-/3688138/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.