Đám người hầu hóng hớt xong vụ đá thật đá giả ai nấy đều về đơn vị làm việc, trả lại không gian yên tĩnh cho chủ và khách.
Lê Thanh Tuyền ngồi đó, nhất hấp dẫn ánh mắt người khác, đẹp như là mẫu ảnh quảng cáo, không cần thêm thắt chi tiết gì.
Mà người khác ở đây, cụ thể là Nghiêm Tước.
Hắn nhìn cô bé đang lạnh nhạt liếc mắt nhìn mình, không hề giống nữ giới khác ái mộ nhìn hắn.
Đến Hạ Mẫn Nhi còn ý đồ câu dẫn hắn, Mặc Phù Dung phi hắn không gã, Trình Noãn Noãn thấy đều cho đôi mắt tán thưởng, Liễu Như Yên không ít lần mượn cớ làm quen, còn nhiều người nữ nữa, nhưng hắn không nhớ quá rõ, một đám râu ria thôi.
Lê Thanh Tuyền để mặt mộc vẫn xinh đẹp, tuyệt sắc nhân gian, nhưng lạnh lùng không một biểu cảm dư thừa, mái tóc đen dài ngang vai, sợi tóc hơi rối nhếch lên trông ngố ngố đáng yêu, cao tầm một mét sáu mấy, chân eo cực phẩm.
Mỗi tội hơi lép, không, là rất lép.
Loại hình băng sơn mỹ nhân luôn khơi dậy ý muốn chinh phục của người đàn ông, một khi đã dính lửa tình rồi, cô ấy có thể làm mặt lạnh được nữa hay không, hay so với hắn còn nhiệt tình phóng túng.
Chắc chắn rất nóng, cả trong lẫn ngoài.
"Khụ."
Tầm mắt Nghiêm Tước quá trắng trợn táo bạo, Lê Thanh Tuyền im lặng dịch sát vào Nghiêm Trạch, cơ hồ muốn dính vào lưng thằng bạn.
Cậu sợ rồi, cậu muốn đi về!
Nghiêm Tước ngồi xuống đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-gi-cung-co-the-xay-ra-trong-tieu-thuyet-/3688137/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.