Mặc Nhiên không phải người khó gần, nói cười nhẹ nhàng, nhưng cũng sẽ bảo trì khoảng cách với người khác, không chủ động làm thân với ai. Nhân duyên trong lớp lại rất tốt, với ai cũng có thể nói được đôi câu vài lời, chủ đề đa dạng.
Tuy độ nổi tiếng không so được với Hứa Xuyên mấy người, nhưng người ái mộ anh cũng không ít, có điều không ai dám trực tiếp tỏ tình. Đừng nhìn Mặc Nhiên khóe môi luôn cong cong, khí chất ôn hòa, ai biết bên trong là nhân mè đen hay nhân ớt đâu.
Có cảm giác rất áp bách, khí tràng rất mạnh, giống...phản diện biến thái có sở thích âm u nhảy nhót trước ngưỡng cửa pháp luật.
Lê Thanh Tuyền bị dòng chữ này làm cho thụ sủng nhược kinh, nhấp bút viết hồi đáp: "Bị đau lưng, cậu có thuốc dán ư?" Lúc nãy cậu quên xin cô y tế một miếng.
Mặc Nhiên híp mắt từ dòng chữ té từ hàng ô li này ngã xuống hàng ô li khác, lối chữ chả giống với nết người, anh trầm mặc rất lâu.
Lê Thanh Tuyền người này, càng thâm nhập hiểu biết càng cảm thấy vi diệu tương phản.
Rõ ràng rất xinh đẹp, viết chữ lại xấu đau xấu đớn.
Thuốc dán? Mặc Nhiên làm gì có thứ đó.
"Không có."
Lê Thanh Tuyền cũng nghĩ anh không có, không có thì thôi nhưng nếu có thì càng tốt.
Mặc Nhiên mỉm cười che giấu xấu hổ. Có lẽ sau này anh nên chuẩn bị một hộp y tế phòng ngừa.
Chuyển đề tài cho đỡ quê: "Nếu đau lưng không bằng nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-gi-cung-co-the-xay-ra-trong-tieu-thuyet-/3688129/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.