Lê Thanh Tuyền đối với loại ánh mặt tà dâm của tóc húi cua rất phản cảm, giống như đang đánh giá một kiện hàng, một miếng bánh kem thơm ngọt.
Buồn nôn ghê á.
Tóc húi cua cho rằng cậu bị thu hút bởi lời nói thông minh sắc sảo của mình, tự đắc vô cùng: "Em gái, anh chưa có người yêu đâu." Băng sơn mỹ nhân, đúng gu gã.
Giọng nói của Lê Thanh Tuyền bình thường khá nhẹ, còn chưa vỡ giọng, âm thanh non mềm nghe không ra giới tính, cậu lại không cao giọng nói chuyện, đôi khi bực bội gằn giọng thì bị nhầm thành gái giọng trầm.
"...Thì sao?" Liên quan gì đến cậu?
Cái mặt cỡ đó mà có bồ thì đúng là lạ lùng á, ế là phải.
Nhiếp Diên cảnh cáo liếc tóc húi cua: "Phó Liệt Dương."
"Phụt."
Lê Thanh Tuyền nhịn xuống tiếng cười nhạo.
Đù, tên oách quá người anh em ơi!
Đời này không cứng? Liệt mất rồi lấy gì cứng?
Há há há!
Phó Liệt Dương tên đã có tật mặt cũng không đẹp, được cái gia cảnh không tệ, ba thế hệ làm quân nhân, dù là họ hàng xa hay gần, chỉ cần dính một chữ Phó thôi cũng đủ để người khác kính nể.
Nếu không phải anh bạn tóc húi cua này có hiềm nghi cổ động Nhiếp Diên làm chuyện xấu, có lẽ cậu sẽ kính trọng chào hỏi.
Thấy sắc mặt như than chì của Nhiếp Diên, Phó Liệt Dương cũng khó chịu: "Làm sao? Chẳng lẽ cô em này là bạn gái của cậu? Chẳng lẽ cậu định bỏ rơi Trình tiểu thư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-gi-cung-co-the-xay-ra-trong-tieu-thuyet-/3688113/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.