Lê Thanh Tuyền sâu sắc nhận ra rằng, trong thế giới tiểu thuyết, ngoài vai chính ra, những nhân vật phụ khác đều không có não, hoặc có não nhưng thiếu nếp nhăn trầm trọng.
Nghiêm Trạch không vui quở trách cô gái một cái: "Phép lịch sự của em đâu mất rồi hả? Nói chuyện với người lớn kiểu đó là sao? Đó là bạn anh, Nghiêm Linh, mau xin lỗi!"
Nghiêm Linh không thể tin được người anh trai hết mực cưng chiều cô lại vì một người không quan trọng mà mắng cô, tức giận nói: "Anh kêu em xin lỗi? Em cũng đâu có chửi mắng gì ai đâu? Trà xanh mà cũng gọi là mắng sao? Em đang khen nó đó! Lớn tuổi? Cách nhau hai ba năm cũng gọi là lớn sao? Anh dám mắng em, em mới không thèm xin lỗi đó!"
Hai anh em bắt đầu lời qua tiếng lại.
Woa, đủ đanh đá.
Nghiêm Linh là con gái út nhà họ Nghiêm, đúng kiểu công chúa được nuông chiều. Ngoại hình thì cũng gọi là xinh xắn, nhưng không giống Nghiêm Trạch tí xíu nào.
Cô nhóc này mỗi lần thấy cậu là ghét bỏ ra mặt, trước mặt Nghiêm Trạch thì giả vờ lễ phép với cậu, sau lưng thì tỏ thái độ. Nhưng vì mỗi tháng vị công chúa này đều đi du lịch nước ngoài, khả năng hai người gặp mặt không cao, cậu cũng không muốn so đo với một cô bé, cho nên mọi chuyện đều xí xóa.
Cứ nhìn Nghiêm Trạch là biết, cậu mà nói một câu, Nghiêm Linh trả treo mười câu, nhức nhức cái đầu thật.
May mà cậu không dây vào con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-gi-cung-co-the-xay-ra-trong-tieu-thuyet-/3688112/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.