Hơn ba năm rời xa quê hương, cầm trong tay một tấm bằng loại Giỏi về ngành du lịch, cuối cùng tôi cũng bước chân vào con đường kiếm tiền, lăn lộn đấu tranh sinh tồn ở nơi thành phố hoa lệ mà tôi ghét nhất - Sài Gòn, nơi đất chật người đông, ồn ào náo nhiệt đến mệt mỏi.
Năm 2012, tôi là nhà quê lên thành phố. Những ngày đầu tiên vào Sài Gòn tôi sống chung với chị ba ở khu quận 8. Chị vì tôi vào đã nghỉ làm mấy ngày để tìm phòng trọ mới, chuyển đồ đạc, sẵn hết mọi thứ, tôi chỉ vào và ở trong chăn ấm nệm êm.
Chị ba tôi là một người cộc cằn và khó tính, nhưng là người sống hết mình vì gia đình. Cách đối xử của chị với em út không giống với những chị gái khác là dịu dàng và mềm mỏng, chị lúc nào cũng lớn tiếng và thiếu kiên nhẫn với tôi. Thật ra ngay từ bé, người tôi sợ nhất là chị ấy. Lúc nhỏ mỗi lần tôi làm gì khiến chị ấy khó chịu thường bị chị đánh bằng roi. Những chiếc roi tre quất vào mông nổi lằn dọc lằn ngang ngày đó khiến tôi trở nên sợ hãi tới bây giờ. Sau này lớn lên, không đến nỗi sợ những trận đòn của chị nữa, nhưng cái cách cằn nhằn nhăn nhó của chị cũng khiến tôi mệt mỏi khi phải làm trái lời. Khi vào thành phố ở chung với chị, mỗi ngày đều nghe chị dằn dò, ra đường phải thế nào, đi xe phải làm sao, khi người ta hỏi phải nói gì.. Bao nhiêu thứ tôi vừa lắng nghe, vừa chấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-doi-cua-gia-gia/2625394/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.