Sau khi Dư Điền Điền từ nhà Trần Thước trở về, Lục Tuệ Mẫn liền mở cuộc tra khảo dưới hình thức mười vạn câu hỏi vì sao.
Dư Điền Điền vừa mới ngồi xuống sofa, cô nàng liền ném chuột máy tính, game võng du cũng không thèm chơi nữa, chạy tới ngồi sát vào Dư Điền Điền, “Này này này, mình đã suy nghĩ chuyện này lâu lắm rồi, trước đây không phải cậu rất ghét bác sĩ Trần đó sao? Mà sao bây giờ thái độ bỗng nhiên thay đổi một trăm tám mươi độ vậy?”
Dư Điền Điền dịch mông sang bên một chút, không biết nên bắt đầu nói từ đâu.
Lục Tuệ Mẫn lại tiếp tục thao thao bất tuyệt, “Bác sĩ Trần này, tuy rằng rất đẹp trai, điều kiện bên ngoài cũng được, nhưng tính cách anh ta rất khó chịu. Này, mình nói Dư Điền Điền, vì sao cậu lại thích anh ấy?”
Vì sao nhỉ?
Dư Điền Điền cũng tự hỏi bản thân câu hỏi này rất nhiều lần rồi, rõ ràng anh mồm miệng độc địa như vậy, mở mồm ra là nói móc cô vài câu, làm cho cô khó chịu trong lòng, hận không thể cắn anh vài cái.
Nhưng thích chính là thích.
Chỉ là thích thế thôi.
Cô không trả lời được câu hỏi của Lục Tuệ Mẫn, cô đáp lời ấp úng vài câu rồi đi thẳng vào phòng bếp rót nước uống.
Ai ngờ hôm nay Lục Tuệ Mẫn dai như đỉa bám theo ngay sau cô, “Này, vì sao không trả lời câu hỏi của mình? Tớ nói này, tối hôm qua cậu không về nhà, chẳng lẽ hai người… đã gạo nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-do-em-quyet-dinh/2213813/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.