Thùy Dung vẫn còn run lẩy bẩy "em...em chào anh Hoài An!"
Hoài An chán ghét, liếc nhìn Thùy Dung rồi lướt qua mặt cô và đi đến phòng của Nhã Thi.
Anh ngắm nhìn con trai mình thật lâu, lòng không khỏi xót xa cho con trai của mình, anh nhìn đến xuất thần! Rồi anh lại chăm chú nhìn vào thân xác héo mòn của Nhã Thi, anh chợt nghĩ đến những lời mà thầy lang vừa nói "có thật là Nhã Thi đến từ cõi âm không?"
Hoài An ngồi xuống ghế, anh suy nghĩ miên man về những việc đã xảy ra trước đó, cha anh đã bị chết trong ngôi nhà nhỏ của Nhã Thi, điều đó không sai...lúc đầu anh còn tưởng rằng đã vào nhầm nhà, nhưng giờ nghĩ lại thì không thể nhầm được, chính là căn nhà nhỏ đó. Rồi đến mẹ của anh, mẹ anh đã phóng hoả nhưng tại sao lại mẹ anh lại bị chết trong đám cháy, chuyện này đúng là rất kỳ lạ!
Nghĩ đến cha mẹ mình chết thảm mà lòng Hoài An không cắt mà đau. Anh đưa mắt nhìn Nhã Thi, nhưng không muốn nghĩ đến nữa, càng nghĩ càng thấy đau đầu.
Ò...ó...o...
Oa...oa...
Hoài An đứng bật dậy!
"Con trai"
Hoài An chạy đến bên giường và bế con trai mình lên...
Oa...
Hoài An đưa tay ướm nhẹ lên má con trai, có lẽ vì được truyền hơi ấm nên nó không còn khóc nữa, đôi mắt hạnh tròn xoe chớp chớp!
Hoài An bước đến bên cạnh cửa sổ, anh nhìn ra ngoài vườn, thấy trời đã chuyển tối...vừa rồi là tiếng gà gáy đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-do-dinh-menh/3057849/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.