Hoài An ngồi nhàn nhã uống trà, mắt nhìn về phía giữa sân, thấy con trai cưng của mình chạy giỡn tung tăng thì khẽ cười "thằng bé đã lớn hơn nhiều rồi, sắp ba tuổi rồi nhỉ!"
'Điền chủ!'
Thấy Dương Ngọc bế con đi đến bên cạnh, Hoài An nhíu mày, nhìn đứa trẻ vừa đen vừa xấu trên tay Dương Ngọc, Hoài An chán ghét đứng phắt dậy và bước chân xuống bậc thềm đi đến bế Hoài Thi.
"Con trai của cha, chúng ta đi chơi nhé!"
Dạ dạ...con muốn ra đồng bắt dế.
"Được!"
………
Măm...măm...
Hoài An vừa bế con trai rời khỏi cổng, Dương Ngọc đã nổi trận lôi đình.
Nhìn thằng bé trên tay hầu nữ, Dương Ngọc càng bực bội hơn "cút..."
Dương Ngọc quăng luôn đứa bé gái trên tay mình vào tay hầu nữ "mang cả cái của nợ này cút, từ nay về sau đừng bao giờ bế nó đến trước mặt ta, đã hơn tuổi rồi mà cứ ngồi yên một chỗ".
Hầu gái nhíu mày, nói gì đi nữa thì bọn trẻ cũng là con ruột của cô ta, sao cô ta lại nỡ lòng đối xử với chúng như vậy chứ!
'Còn không nhanh đưa hai cái của nợ này cút ra ngoài'.
Dạ...dạ..."chúng tôi đưa đi ngay thưa cô!"
'Hừ...một lũ ăn hại'.
Dương Ngọc tức giận ngoe nguẩy bỏ về phòng!
………
'Chị họ, chị không vui sao?'
Dương Ngọc thở dài "Thùy Linh cô nói thử xem, tôi làm gì sai mà điền chủ luôn lạnh nhạt với tôi vậy chứ?"
'Chị họ'
Có chuyện gì?
'Mấy đêm nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-do-dinh-menh/3057837/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.