"Sao lại không về phòng của con, mà ngủ ở phòng cha vậy hả?" 
Hoài Thi nhủi nhủi đầu vào ngực của cha mình "con muốn được ngủ cùng cha, muốn được ôm lấy cha...nếu có thể, con muốn được ngủ cùng cha và mẹ!" 
Tim Hoài An chợt đau nhói "thằng bé cần có mẹ đến thế sao?" 
'Cha ơi! Đón mẹ về đi cha, con muốn được như những đứa trẻ trong làng...có cha có mẹ, có anh có em, như vậy mới vui ạ!'. Truyện Sắc 
Hoài An thoáng buồn, lẽ ra thì anh cũng có một gia đình hạnh phúc như Hoài Thi khao khát, nhưng mọi chuyện đã đi đến bước đường này...nghĩ đến đây, Hoài An chỉ có thể thở dài! 
'Cha, con muốn mẹ' 
"Được rồi, cha sẽ cố gắng!" 
Hoài Thi rút vào lòng Hoài An, cậu rất hy vọng "hy vọng cha sẽ không khiến cậu thất vọng, hy vọng sẽ sớm được ở bên cạnh mẹ". 
"Thôi con dậy đi nào! Chiều muộn rồi, còn ngủ gì nữa!" 
Hoài Thi tụt xuống giường đi về phòng, vừa đi đến ngạch cửa...cậu quay đầu lại nhìn cha mình, giọng như chim non ríu rít cất vang "cha nhớ tìm cách đón mẹ về nhà nhé!" 
"Được, cha sẽ tìm cách!" 
'Cha hứa nhé!' 
"Ừm...cha hứa" 
Cậu bé cười khanh khách rồi nhảy nhót về phòng, vừa đi vừa hát "la...lá...la" 
Vừa đi đến sân giữa đã gặp phải người mà cậu chán ghét nhất! Nên cố tình đi hướng khác... 
Dương Ngọc thấy Hoài Thi vui tươi hớn hở, không biết cậu đang vui mừng chuyện gì nên gọi cậu lại hỏi! 
Đứng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-do-dinh-menh/3057831/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.