Cốc...cốc...
Dương Ngọc nghe tiếng gõ cửa phòng thì nhanh chân xuống giường ra mở cửa, lòng thầm vui vì nghĩ người đến sẽ là Hoài An.
Két...
Dương Ngọc vừa mở cửa ra đã thấy gương mặt lạnh như băng của Hoài Thi, vài khắc bàng hoàng thoáng xuất hiện rồi cũng vội trôi qua!
'Sao lại là mày? Tên nhóc thối! Đồ con hoang...'
"Tôi nói với cô này! Những lời vừa rồi, cô nên nói trước mặt của cha tôi đấy!"
'Mày...hừ!'
Hoài Thi nhếch môi cười "sao rồi?"
Dương Ngọc nhíu mày, không hiểu ý của Hoài Thi muốn hỏi là gì!
"Đã sẵn sàng để làm nữ chủ của cái nhà này chưa?"
Dương Ngọc liếc nhìn Hoài Thi "mày có vẻ như không đồng tình thì phải!"
"Ai bảo là tôi không đồng tình?"
'Hừ! Xem như mày thức thời đấy, nhưng tao cũng nói cho mày biết...mày có không đồng tình thì có thể làm được gì chứ!'
Hoài Thi cười khẩy "vậy sao? Nếu tôi là cô thì tôi sẽ không nghĩ vậy!"
'Ý mày là sao?'
"Ý của tôi là...cô nên từ bỏ ý định đi!"
'Mày...'
Cốc...cốc...
'Ai đó?'
Là tôi đây, điền chủ sai tôi mang canh bổ đến cho cô!
Dương Ngọc vui mừng hớn hở "mang vào đi, cửa không cài".
Hầu nữ bưng khây bước đến bên cạnh Dương Ngọc 'đây là canh bổ của cô'.
Dương Ngọc đưa tay đón nhận, lòng vui như mở hội làng.
'Mày thấy chưa nhóc, cha mày sẽ không đối xử tệ với tao, mẹ của mày mãi mãi là kẻ thua cuộc!'
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-do-dinh-menh/3057830/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.