Lúc Bạch Liên Hoa tỉnh lại lòng có chút hốt hoảng.
Áo sơ mi rất nặng mùi lại có nhiều nếp nhăn, trí nhớ của ngày hôm qua dừng lại ở màn Yêu Nghiệt đổ bia cho uống.
Đây là kết quả của....... say rượu?
Bạch Liên Hoa ngồi dậy, không thấy có gì không khỏe. Ngày xưa có một người bác xa cho uống một chén rượu gạo thế là anh mê man một đêm, sau đó cả nhà của bác từ đó nghiêm cấm anh không được uống rượu. Như vậy tính ra bia tối hôm qua anh uống có thể được cho là chén đầu tiên của cuộc đời.
Nhưng tại sao cái gì cũng không nhớ rõ vậy, say quá sao?
Bạch Liên Hoa nhìn thoáng qua đồng hồ báo thức trên đầu giường, thời gian còn sớm. Anh rất muốn gọi điện thoại cho Yêu Nghiệt, hỏi xem tối hôm qua có phải do cậu mang mình về nhà hay không. Quan trọng nhất là, bữa cơm ngày hôm qua vốn là dùng để cảm ơn Yêu Nghiệt, nếu mà hôm qua còn làm Yêu Nghiệt phải thay mình giải quyết hỗn loạn nữa thì, thật là áy náy.
Bạch Liên Hoa tìm một hồi lâu cũng không tìm ra được điện thoại, tức khắc càng thêm khó hiểu.
Hay là tối hôm qua làm mất rồi? Trong này lại là cái gì nữa?
Từ trong túi quần anh lôi ra một cuộn giấy gấp lại hỗn độn, bên trong nó lại rớt ra cái gì đó rơi xoạch trên mặt đất.
Cái này là...... ngón tay?
Bạch Liên Hoa trợn mắt há mồm. Đây là ngón tay của người phải không? Chỉ là một đoạn nhỏ, hình như là bị cắt đứt từ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-dau-dau-cua-bach-lien-hoa-tien-sinh/189481/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.