Yêu Nghiệt vừa nghe Bạch Liên Hoa nói sẽ không uống rượu, tâm trạng nhất thời phấn khởi hẳn. Cậu cứ một ly rồi một ly liên tục rót cho Bạch Liên Hoa, chờ cho uống đến lúc chính bản thân cậu cũng gục lên gục xuống, ngẩng đầu nhìn lại phát hiện ánh mắt của Bạch Liên Hoa lại càng ngày càng sáng.
Có lầm không, cái chuyện này mà cũng lừa gạt được sao?
Bạch Liên Hoa không hổ là bạch liên hoa, khả năng uống rượu so với ngàn chén không say cũng không khác gì mấy.
Yêu Nghiệt một bên oán thầm, một bên đem kế hoạch A kế hoạch B gì gì đó của đêm nay thu hết trở về.
“Cậu ăn xong rồi?” Bạch Liên Hoa đột nhiên hỏi.
Yêu Nghiệt tiên sinh bỗng cảm thấy giọng nói của Bạch Liên Hoa nghe thật hấp dẫn. Cậu gật gật đầu.
“Vậy chúng ta đi!” Bạch Liên Hoa vỗ bàn một cái rồi tìm người tính tiền.
“Đi đâu cơ?”
“Con đường phát ra tiếng kêu căm phẫn chính là nơi cần phải đi!”
“..... Ờ?”
Yêu Nghiệt nhận ra Bạch Liên Hoa hình như không giống bình thường lắm, nhưng mà cậu cũng không nói được rốt cuộc là không bình thường chỗ nào. Sau khi cậu theo chân Bạch Liên Hoa đi xuyên qua mấy chục khu phố vừa tối vừa hẹp, cuối cùng mới phát hiện ra chỗ không đúng.
“Chúng ta rốt cuộc đang đi đâu vậy?” Yêu Nghiệt tiên sinh nhăn mặt.
“Hừm! Cậu không nghe được sao?” Vẻ mặt Bạch Liên Hoa chăm chú.
Yêu Nghiệt nín thở.
“Nghe nghe nghe cái gì?” Người này chắc không phải mượn rượu giả khùng đùa mình chứ?
“Tiếng khóc!” Bạch Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-dau-dau-cua-bach-lien-hoa-tien-sinh/189480/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.