Mặt trời xuống núi, bóng đêm bao trùm căn phòng. Thẩm Trọng Cẩn luyến tiếc buông thân ảnh mềm mại đang ôm trong lòng ra, uể oải bước xuống giường thắp nến lên. Dư Noãn Tâm nghiêng người nhìn theo bóng lưng hắn, nàng thở phào nhẹ nhõm... Chàng ấy đúng là quỷ ma mà, hành hạ mình lâu đến vậy! 
Khi ánh sáng vàng nhạt từ ngọn nến tỏ sáng căn phòng, Dư Noãn Tâm lờ mờ nhìn thấy chiếc vòng tay tinh xảo năm im lìm trên mặt đất, những viên ngọc đã vỡ vụn thành những hạt nhỏ li ti, phản chiếu ánh sáng của ngọn nến, lấp lánh trong đêm tối. Nàng sửng sờ, bất giác giơ cánh tay mình lên nhìn thử, rồi lại nhìn chiếc vòng tay đáng thương trên mặt đất, khỏi nói cũng biết thủ phạm là ai. Nàng lườm Thẩm Trọng Cẩn, phụng phịu nói: 
"A Cẩn... Vòng tay bị rơi vỡ rồi!" 
"Kiểu đó ta có rất nhiều... Nàng muốn bao nhiêu, đều cho nàng." Thẩm Trọng Cẩn nhíu mày nhìn chiếc vòng tay, rồi lại nhìn Dư Noãn Tâm, vẻ mặt xụ xuống nhìn hắn mà cười cười, giả vờ vô ý nói. 
"Đó là của Tam vương tử tặng thiếp..." Dư Noãn Tâm nói, nàng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ cảm thấy vật người khác tặng, trân quý là ở tấm lòng, có nhiều hơn nữa cũng không thể so sánh được. 
Đáy mắt Thẩm Trọng Cẩn đột nhiên tối sầm lại, hắn nhìn nàng chằm chằm. Khiến Dư Noãn Tâm cảm nhận được một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Nàng bất giác nuốt ực một ngụm nước bọt, rụt người vào trong chăn. 
Bất chợt, môi mỏng Thẩm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cua-tieu-quan-chua/3721731/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.