"Ah..." Dư Noãn Tâm vừa trở về phòng, nàng còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị một lực mạnh kéo lại, ép chặt lên cửa. Nàng giật mình kêu lên. 
Khi đã định thần lại, nhìn rõ người trước mặt mình là ai, Dư Noãn Tâm sửng sốt hỏi: "Chàng làm gì vậy?" 
Đôi mắt sâu thắm của Thẩm Trọng Cẩn như muốn hút hồn nàng. Hắn không trả lời câu hỏi của nàng, chỉ im lặng nhìn nàng một lúc lâu, rồi khàn giọng hỏi: 
"Nàng khoe rồi đúng không?" 
Dư Noãn Tâm chẳng hiểu chuyện gì, nàng ngơ ngác nhìn Thẩm Trọng Cẩn. Đột nhiên hắn bị sao vậy? Là hắn chăm sóc nàng từng li từng tí một, nàng khỏe hay không, hắn phải là người biết rõ nhất chứ? Dù vậy nàng vẫn thành thật gật đầu. 
Thẩm Trọng Cẩn khẽ cười, ánh mắt sâu thằm nhìn chằm chằm khuôn mặt ngơ ngác như nai con của Dư Noãn Tâm. Bàn tay đang đỡ lấy đầu nàng chậm rãi trượt xuống, chạm vào cần cổ mảnh khảnh. Gương mặt hắn tiến lại gần nàng, hơi thở ấm nóng của cả hai quấn quýt lấy nhau. Giọng hắn trầm khàn, ẩn ý hỏi: 
"Có thể làm chuyện kia rồi?" 
"..." 
Dứt lời, không để Dư Noãn Tâm kịp phản ứng, Thẩm Trọng Cẩn đã kéo nàng vào một nụ hôn sâu. Hắn giữ chặt đầu nàng, lưỡi lướt qua từng kẽ răng, chiếm lấy khoang miệng của nàng một cách bá đạo. 
"Um... Ah... Cẩn..." 
Răng môi quấn quýt lấy nhau, Thẩm Trọng Cẩn hôn đến điên dại. Hắn dời môi nàng, di chuyển nụ hôn xuống phía dưới, bàn tay mạnh bạo xé lấy từng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cua-tieu-quan-chua/3721722/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.