Lần đánh cược này cuối cùng anh thắng.
Lúc Cố Trĩ Niên phong trần mệt mỏi chạy tới biệt thự Phượng Tê, Đồng Hiên Tuấn đang ngồi trên giường chờ anh. Cố Trĩ Niên không kịp cởi mũ quân, cứ thế báo cáo tình hình chiến đấu hiện tại: “Đến giờ quân thứ nhất vẫn chưa đột phá được phòng tuyến thành Tân Nam.”
Đồng Hiên Tuấn cười tủm tỉm: “Quả nhiên Thi Gia Liệt vẫn có chút năng lực, bảo sao Thịnh Thế Huy lại giao đại vị cho cậu ta.”
Cố Trĩ Niên hơi ngập ngừng, hỏi: “Tam thiếu, từ trận chiến đầu tiên, sau khi quân ta và quân của đại thiếu giao chiến, trong quân…”
Đồng Hiên Tuấn thở một hơi thật dài: “Lần trước tôi làm vậy quả thực không thoả đáng cho lắm, giao chiến hơi sớm. l/qđ Quân đội thứ nhất của anh ta được huấn luyện lâu năm, mà quân đội thứ ba…” Đồng Hiên Tuấn gật đầu, đoạn nói: “Truyền lệnh tôi, không cho phép tướng sĩ quân thứ ba tư đấu với quân thứ nhất, nếu phát hiện, xử lý theo quân pháp!”
Cố Trĩ Niên đáp lời rồi nói: “Quách tiên sinh hỏi bao giờ thì vận chuyển súng ống đạn dược cung cấp cho quân Diên?”
Đồng Hiên Tuấn nhíu mày, hơi trầm ngâm rồi nói: “Tôi đã nhận lời Thi Gia Liệt, mấy hôm nữa sẽ vận chuyển, song…”
“Quách tiên sinh nói, có lẽ tin tức bị rò rỉ rồi!”
“Sao có thể chứ!” Đồng Hiên Tuấn thản nhiên nói, không ngạc nhiên lấy mảy may, như thể anh đã biết trước sẽ như vậy. Ngược lại Có Trĩ Niên hơi bất an: “Sợ là hôm đó đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-o-thanh-cu-an/2223736/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.