- Đúng, là ta…
Hắn thật bình thản trả lời.
Nàng như không dám tin mà nhìn chầm chầm vị hoàng đệ luôn thích nhàn hạ của phu quân mình, một lúc sau liền lắc lắc đầu, mắt rưng rưng muốn khóc hô lên:
- Không thể nào, ngươi nói dối, ta không tin, nhất định là ngươi lừa ta… đúng! Là người lừa ta đúng không?
Trong đầu nàng lóe lên một tia sáng, mở to mắt nhìn hắn, cứng đờ nói:
- Nam nhân bấy lâu nay luôn ân ái với ta… chẳng lẽ là ngươi…
Trong mắt hắn lóe lên tia sáng phức tạp, khẽ nói:
- Cũng là ta…
Nàng đột nhiên ngồi bệt xuống đất, lẩm bẩm như mất trí:
- Thế rốt cuộc những việc ta làm được trước đây chẳng phải chỉ là uổng công rồi hay sao, mọi người sẽ xem thường ta, sẽ nói ta không ra gì, sẽ nói ta là một thứ…
Hắn đau lòng nhìn hành động ngây dại của nàng, động tác nghe theo trái tim mình chỉ bảo mà khuỵa xuống ôm chặt lấy người nàng, đúng, ôm nàng thật chặt, để cho nàng cảm nhận được, ở bên cạnh nàng, vẫn luôn luôn có hắn ở bên cạnh, vẫn dùng mọi cử chỉ ánh mắt cưng chiều để muốn nói rằng…
Ta yêu nàng…
…
Thấy hắn ôm chặt lấy nàng, thân thể nàng đang thoáng run rẩy, đang muốn giãy dụa đứng dậy thì lại cảm thấy được vòng tay hắn đang siết chặt lấy nàng, nàng không hiểu vì sao, vì sao lại cảm thấy khó thở cùng rã rời thế này, khó thở không phải vì cái vòng tay siết chặt của người ấy, mà lại vì, cảm giác được trống ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-o-hau-cung/759447/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.