Tôi là Ly Minh.
Thi Dật đúng là đứa bướng bỉnh muốn chết. Nếu không phải vì lần tai nạn xe cộ dẫn tới mất trí nhớ kia thì chẳng biết cô ấy sẽ đau lòng cỡ nào khi hay tin Giang Trạch Dịch kết hôn nữa. May là bây giờ cô ấy không còn nhớ Giang Trạch Dịch, nếu không tôi thật sự chẳng biết phải an ủi thế nào.
Ban đầu lúc đi du lịch, gặp được Giang Trạch Dịch, tôi còn chưa nhận ra gì. Sau này mới dần dần phát hiện Thi Dật rất lạ. Thỉnh thoảng cô ấy sẽ cười ngây ngô, nhưng tôi không nghĩ tới Giang Trạch Dịch. Hai năm sau, nghe Thi Dật nhắc tới chàng trai kia, tôi mới hiểu, hóa ra là vì cậu ta!
Thật đúng là chuyện nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường.
Đại học năm hai, tôi chia tay bạn trai. Cô ấy không nói hai lời liền mắng bạn trai cũ của tôi một trận. Còn giảng đạo lý cho tôi, bảo chia tay thì chia tay, loại người như vậy, nhìn chỉ tổ chướng mắt. Là anh ta lừa tôi trước, có bị mắng thì cũng đáng lắm. Cô ấy an ủi, bảo tôi đừng đau lòng, đau lòng vì loại tình cảm như vậy không đáng đâu.
Đúng là giỏi thật, nếu đổi lại là chuyện tình cảm của mình, chưa chắc cô ấy đã rõ ràng như thế. Cô ấy cứ như một đứa trẻ, khi im lặng, lúc lại điên điên khùng khùng. Ha ha ha ha ha ha ha, mà tôi cũng vậy đấy. Chắc đây là lý do chúng tôi làm bạn cả đời này ha.
Tôi biết Giang Trạch Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-cua-toi-khong-co-toi/2456751/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.