hi đã một năm trôi qua, mà anh vẫn làmnhư vậy mỗi ngày, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc, loại hạnh phúc vô cùng rực rỡ. Đương nhiên, niềm hạnh phúc của tôi cũng không lâu dài. Tôicũng không trông cậy gì nhiều vào lần trở về này của Lịch Xuyên.Tôi liền không có niềm tin gì thân áinóng bỏng với anh một năm, cảm giác rất tốt! Một năm này, Lịch Xuyênkhông làm việc, không vẽ một bản vẽ nào. Ngoại trừ nấu cơm, đưa đón tôiđi làm, đi dạo với tôi, đi xem phim ngoài rạp ra thì anh không làm gìnữa.
Chỉ có điều, trong căn nhà trọ nhỏ hẹpcủa tôi, Lịch Xuyên hành động không tiện lắm. Rốt cuộc có một ngày, tôinói với anh : “Lịch Xuyên, tụi mình không ở đây nữa. Tìm một căn nhà lớn hơn một chút ở đi.”
Anh lập tức cầm bút lên, nói : “Tìm cái gì? Để anh vẽ cho em một cái. Muốn kiểu gì, em nói đi.”
“Lớn một chút.”
“Chỉ có yêu cầu này thôi à?” buồn bực.
“Ừ. Trong phòng có gắn các thiết bị an toàn.”
“Còn có yêu cầu nào khác không?”
“Không.”
Hai ngày sau, Lịch Xuyên đã thiết kếxong một ngôi nhà hai tầng màu trắng, các loại bản vẽ đều đã làm xong,đưa cho tôi xem từng tờ một.
“Có rườm rà quá không?” tôi nhíu mày “Công ty nào chịu làm mấy cái này cho anh?”
“Ví dụ như, công ty của anh?”
“À…vậy thì anh sẽ mệt lắm. Sức khỏe của anh không tốt, không làm mấy việc này được.”
“Không mệt.” anh sung sướng nói.
“Không được, anh còn phải nấu cơm cho em nữa.”
“Như vậy.” anh trầm tư, sau đó, vàophòng ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-cua-lich-xuyen-gap-go-vuong-lich-xuyen/1595350/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.