Tôi và Lịch Xuyên chậm rãi đi ra cửa lớn, lái xe đã ở đó chờ anh.
Xe Đức vô cùng rộng rãi, Lịch Xuyên mởcửa xe cho tôi, để tôi ngồi vào trước, sau đó anh cũng ngồi vào, đưanạng cho lái xe bỏ vào cốp sau.
Cả người anh tản ra mùi vị trong lành nhưng lạnh lẽo.
“Anh dặn Tiểu Vi đặt đồ chay riêng cho em rồi.” anh nói “Em ăn chay lại rồi à?”
“Cống hiến cho môi trường của thế giới.”
Anh cười khẽ.
“Cười cái gì?”
“Anh vẫn nghĩ, mấy năm nay cái gì em cũng có thể thay đổi, chỉ có thói quen ăn uống là sẽ không thay đổi.”
“Em thay đổi nhiều lắm à?”
Anh quay đầu nhìn tôi : “Không, em không thay đổi gì cả. Anh vô cùng hy vọng em có thể thay đổi dù chỉ một chút.”
“Anh thì sao? Anh có thay đổi không?”
“Em cảm thấy như thế nào?”
“Anh không thay đổi gì cả. Ngoại trừ càng ngày càng xa cách em.”
Chúng tôi lâm vào trầm mặc, rất nhanh tới Hội Tiên Lâu.
Ngoại trừ vài nhân viên cá biệt củaphòng vẽ và phòng hành chính ra, gần như mỗi nhân viên của CGP đều cóxe. Vài thư ký không có xe đều đi nhờ xe của Giang tổng và Trương tổng.Có thể là vì được ăn bào ngư, hầu như ai cũng gọi người nhà tới. Vừa tới cửa, Lịch Xuyên đã bị hai vị Giám đốc đứng đợi sẵn ở đó ngăn lại nóichuyên. Tôi nhìn thấy Ngả Tùng và Emma trong sảnh nhà hàng, liền đi lênchào hỏi.
“Ai, hơi hối hận đó, nếu biết được ăn bào ngư, em sẽ ăn chay trễ mấy tháng.” Tôi cười nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-cua-lich-xuyen-gap-go-vuong-lich-xuyen/1595339/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.