Tưởng Hiểu Lỗ bỏ đi.
Ba ngày không về, tự thuê phòng ở khách sạn Quốc Mậu, sống rất thoải mái.
Trước đây trong cuộc họp hàng năm của công ty có phát phúc lợi do Quốc Mậu hợp tác tặng, là thẻ giảm giá nội bộ, cô để trong ví tiền thời gian dài, hôm đó nếu không phải cô chạy ra ngoài không nơi để đi thì cô còn chưa nhớ tới tác dụng của nó.
Hai ngày nay cô bị đình chức chờ kết quả điều tra, ngày nào cô cũng ban ngày ra ngoài dạo phố, đi ăn quán, tối về tắm xong ngồi liệt trên giường xem ti vi, nhoài người trên cửa sổ ngắm cảnh đêm, không lo nghĩ chuyện gì.
Nếu nói tim cô lớn thì thực ra, mỗi ngày cô cuộn mình trong chăn, mắt rơm rớm ngẩn ngơ, rất đáng thương.
Lời đã nói đến mức này, không đi thì cô không chịu mất mặt làm hòa được, trong lòng khó chịu, đi thì vào khoảnh khắc đẩy cửa ra rất thoải mái nhưng ra khỏi cổng khu lại không biết phải đi đâu.
Về nhà? Kết hôn chưa bao lâu mà cô dâu đã về nhà mẹ đẻ, giải thích thế nào cũng chẳng ai tin, Đỗ Huệ Tâm lại là người nhạy cảm, chắc chắn sẽ hỏi này hỏi nọ.
Đi đến chỗ Thường Giai? Bạn thân dù có tốt đến mấy cũng là hai người hoàn toàn độc lập, bạn không thể có chút chuyện phiền lòng là chạy tới nhà người ta kể khổ, nghĩ tới nghĩ lui, Tưởng Hiểu Lỗ vẫn ở khách sạn.
Ở bao lâu, nên làm gì tiếp theo, cô đều không biết.
Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-cua-bach-duong/1962188/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.