Đến dưới nhà, Ninh Tiểu Thành xuống xe, vịn cửa xe, khom lưng cúi đầu:
- Xuống nào, anh cõng em lên.
Tưởng Hiểu Lỗ nổi cơn lập dị, thầm nghĩ mình cũng xem như nửa tàn tật, bèn duỗi cánh tay ra không trung, ý đồ bắt chước người ta làm nũng.
- Bế.
Tiểu Thành cười mỉa:
- Anh giơ em lên cao nhé? Bịnh, mau lên, bằng không là tự lết lên đó nhen.
Bị từ chối không chút lưu tình, Tưởng Hiểu Lỗ không hề lúng túng, ai da một tiếng, để chân trần nhoài người nằm lên lưng Tiểu Thành, nói:
- Lần đầu tiên có người cõng em đấy.
Tiểu Thành áng chừng cô:
- Hồi nhỏ cha em không cõng em hả?
- Anh hỏi cha nào?
- Cả hai.
- Hồi nhỏ em từng cưỡi lên cổ cha ruột, khi theo mẹ đến chỗ chú Trịnh thì em lớn hơn, kiêng kỵ lớp quan hệ này nên em chưa bao giờ dám thân thiết với chú như cha ruột, chú cùng lắm cũng chỉ vỗ vỗ đầu, cho em tám xu tiền tiêu vặt thôi.
Tưởng Hiểu Lỗ không nhẹ, Tiểu Thành cõng cô lên được hai tầng, thở dài:
- Tưởng Hiểu Lỗ, em nặng quá.
Hiểu Lỗ gối lên cổ Tiểu Thành, nghiêng đầu, hai má mềm mại lướt qua da anh, mất tinh thần:
- Nặng à? Em gầy đi 2kg rồi đấy.
Tưởng Hiểu Lỗ là cô gái thuộc dạng nhìn không mập nhưng rất có trọng lượng. Cô cao 1m7, nặng 54kg, người ta nói gái xinh không quá 50, cô thấy cái này không ổn. Một người cả ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-cua-bach-duong/1962182/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.