Do nghề nghiệp tiếp xúc khách hàng mà trong danh bạ Tưởng Hiểu Lỗ loại người gì cũng có, cô từng gặp mấy kẻ biến thái nửa đêm nửa hôm nhắn tin quấy rối, trước đây cô chỉ xem qua rồi thôi, nếu không quen thì trực tiếp cho vào danh sách đen, nếu hay qua lại trong công việc, không tiện đắc tội thì bình thường cô đều vờ như không thấy, vài lần như thế, đối phương sẽ tự biết mà không liên lạc nữa.
Vị này hôm nay tới không khéo, đúng lúc tâm trạng cô không tốt.
Ngón tay Tưởng Hiểu Lỗ thoăn thoắt gõ chữ trên bàn phím, miệng lẩm bẩm.
Đồ biến thái trung niên già mà ham, thấy con gái người ta là muốn người ta gọi cha, thứ quái đản đâu ra thế, hứ! Tôi mới là cha ông!
Trả lời tin nhắn với cơn thịnh nộ, trong lòng Tưởng Hiểu Lỗ vô cùng thoải mái. Cứ tưởng chuyện này tới đó là thôi, nào ngờ khoảng mười phút sau.
Điện thoại di động lại “ting” một tiếng.
Vẫn là người trước đó, đã thay ảnh avatar, thêm một tin nhắn của người liên lạc: Hiểu Lỗ, cha là Tưởng Hoài.
Lời lẽ lần này trịnh trọng hơn lần trước một chút.
Tưởng Hiểu Lỗ sững sờ.
Hồi lâu sau_____
Cô run run mở ảnh avatar của đối phương lên, phóng to.
Ảnh chắc là được chụp bằng di động, độ phân giải không cao còn có chút ánh sáng phản chiếu, một tấm ảnh có màu sắc rất cũ, người đàn ông trong ảnh mặc áo có tay áo dài phân nửa cánh tay, quần màu lam nhạt, đang bế một cô bé đứng trước Thiên An Môn, cười vui vẻ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cu-cua-bach-duong/130895/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.