Phương Dịch ở nhà chị ba dự tiệc thôi nôi không tính là thoải mái. Cha mẹ vẫn đối xử lạnh nhạt với anh như trước, chị ba xếp cho anh ngồi cùng đám người trẻ tuổi, chị hai trước khi tới đã huấn luyện Phương Dịch một hồi, nhưng đối với đứa em “dạy mãi không sửa” cũng không biết nên làm thế nào. Tuy anh là con trai duy nhất nhà họ Phương nhưng bởi vì vấn đề tính hướng, nay người đứng ra đại diện cho gia đình là chị hai, vị trí của anh trở nên rất xấu hổ.
Nhìn đám người trẻ tuổi ngồi cùng bàn chuyện trò vui vẻ, Phương Dịch ngược lại không có tâm trạng nói giỡn. Mai chính là lễ Giáng Sinh, anh lấy lý do nhân dịp lễ Giáng Sinh đầu tiên của hai người rủ Đường Văn Minh đến thành phố A, Đường Văn Minh lại nghĩa chính từ nghiêm cự tuyệt.
“Lễ Giáng Sinh là lễ của người nước ngoài, chờ anh trở về tôi cùng anh đón tết nguyên đán, đó mới là lễ của người Trung Quốc chúng ta, ngoan nha.”
Phương Dịch lúc ấy thiếu chút nữa đáp điện thoại, hận không thể nương theo sóng điện thoại bay về túm lấy Đường Văn Minh, sau đó hung hăng quất mông hắn một trận.
Nguyên nhân Đường Văn Minh không đến thành phố A đương nhiên không chính khí như hắn nói. Hắn biết mấy hộp đêm dịp này có nhiều sự kiện, thân từng là người đứng giữa vạn bụi hoa nay lại không thể không tu thân dưỡng tính, dưới tình huống không cần ‘nhục thể va chạm’ tranh thủ đi ra ngoài giải trí một chút cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-cong-thanh-thu/2393943/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.