Một buổi sáng như bao ngày, Vân đến trường đi học, nhưng cái mặt Vân sao mà ủ rũ.
Bởi là trưa nay, sau khi tan học, Vân sẽ phải sang nhà bạn Huy nấu cơm!
Vân quyết định nói dối bố mẹ là cô sẽ sang sống với bà ngoại một thời gian. Bà Vân hiền mà thương Vân lắm, nên là sáng sớm nay Vân sang năn nỉ bà nói dối giúp Vân, bà Vân chỉ cười cười xoa đầu Vân thôi.
Bà Vân cũng tâm lý với hiện đại lắm nhé, bà nghe Vân nói thế bà trêu Vân là sang sống với bạn trai chứ gì, hại Vân ngượng chín mặt. Vân mà được sống với người Vân yêu như thế thì đời Vân đã khác.
Trống tan trường đã vang, Huy cũng đã đợi Vân ở cổng trường, chỉ khác là, hôm nay hai đứa không đi về phía nhà Vân, mà là đi về hướng ngược lại. Thêm nữa là, Huy đi trước, Vân theo sau. Xem ra Vân đã bắt đầu kiếp con sen rồi đấy.
Vừa bước vào nhà, ba người giúp việc đã đon đả chào cậu Huy. Gớm, thời nào rồi mà vẫn còn chào cậu, nghe quê một cục.
Vân cũng nhìn qua ba người, một cô gái trẻ, cỡ tuổi Vân, một bác trai và một bác gái. Có khi nào họ là một gia đình?
Vân theo Huy vào nhà, chả biết chào họ thế nào, nên là Vân im lặng. Họ đã thấy Vân từ tối qua, nên họ cũng gật đầu mỉm cười với Vân.
Vân theo Huy lên phòng, theo cái ngoắc tay của Huy. Mình thành con chó của hắn từ bao giờ thế?
Bước đến cửa phòng, Vân ngượng ngùng không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-bat-dau-tu-mot-nu-hong/32759/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.