Editor: Nguyệt
“Hai anh lúc nào cũng cùng ra cùng vào, là đang hợp tác sao?” Ngô Manh nháy mắt với Quan Cẩm và Lục Vân Dương đi đằng sau.
“Phải.”
“Không phải.”
Ngô Manh: “…”
Lục Vân Dương nhìn Quan Cẩm chỉ hận không thể vứt anh ra xa, trộm nói với Ngô Manh: “Tính trẻ con, gần đây tôi chọc giận cậu ấy nên đang làm mình làm mẩy thôi. Nhưng mà, lát nữa ra ngoài mua cho cậu ấy mấy cây kẹo que là được.”
Ngô Manh bừng tỉnh đại ngộ, nhìn Lục Vân Dương như nói ‘em hiểu’: “Vậy anh mang theo anh ấy cùng phá án chắc vất vả lắm, còn phải dỗ nữa.”
“Thói quen …” Lục Vân Dương bất đắc dĩ lắc đầu.
“Là thế này, hôm nay em đi làm thì nghe nói Lôi Tĩnh chuyển viện.”
“Đúng vậy, vì để an toàn, nên cô ấy vừa tỉnh liền được chuyển viện.” – Lục Vân Dương nói.
“Vậy à.” Ngô Manh lúc này mới yên tâm, “Đúng rồi, sáng hôm nay có rất nhiều người bàn tán sôi nổi về chuyện Lôi Tĩnh bị thương. Bởi vì đại đa số đều không biết tình hình thực tế nên lại nghĩ đến các khả năng khác. Năm trước có một bệnh nhân bị đau ruột thừa, phải làm phẫu thuật cắt bỏ. Vì là phẫu thuật đơn giản nên người đó chỉ nằm viện vài ngày, Lôi Tĩnh chính là hộ lý phụ trách. Sau đấy bệnh nhân này cứ kêu ca khó chịu mãi, động một cái là muốn nằm viện kiểm tra toàn diện, mỗi lần kiểm tra xong không có vấn đề gì anh ta liền đi, nhưng không lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-an-ho-so-dac-biet/1945494/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.