"Cố thượng úy, sao cô không ngủ tiếp đi?" Bạch Tiểu Niên vươn vai một cái.
"Tôi..." Cố Hiểu Mộng quay đầu đi, "Không mượn anh quan tâm."
"Ơ? Tôi..." Bị phũ, Bạch Tiểu Niên nghĩ không biết làm sao.
"Vẫn còn chưa nhìn ra sao, lại cãi nhau với Lý thượng giáo rồi." Kim sở trưởng nhỏ giọng nói.
"Cố thượng úy mà cũng có bản lãnh cãi nhau với Lý thượng giáo à?"
"Thư ký Bạch, Kim sở trưởng, mấy người bây giờ lại thích nói sau lưng người khác thế " Cố Hiểu Mộng đứng dậy, "Có lời gì không thể nói trước mặt tôi hay sao?"
"À thì... Cô và Lý thượng giáo..."
"Anh nói coi, vì sao chị Ngọc lại chỉ để ý đến hắn mà không nhìn tới tôi. Rõ ràng tôi vẫn đứng ở bên cạnh, thế mà chị Ngọc lại không nói chuyện với tôi." Cố Hiểu Mộng bắn liên hồi khiến Bạch Tiểu Niên sửng sốt, "Tôi kém hơn ở chỗ nào chứ, tôi có thể giải mã điện văn, có thể vẽ tranh có thể viết chữ, còn có thể làm ấm giường..."
"Khoan đã, làm ấm giường?"
Cố Hiểu Mộng đột nhiên đỏ mặt, "Này, cái này không quan trọng."
"Cố thượng úy."
"Ấy, Chị Ngọc!" Cố Hiểu Mộng vô thức đáp lại.
"Ở dưới lầu ngây người đủ chưa?" Lý Ninh Ngọc đứng ở đầu cầu thang.
"Đủ rồi đủ rồi."
"Trở về ngủ đi, thời gian không còn sớm."
"Được được được."
Nhìn Cố Hiểu Mộng vui vẻ chạy lên lầu, Bạch Tiểu Niên ngẩn người, "Kim, Kim sở trưởng, hai người ấy thực sự cãi nhau sao?"
"Chuyện này... Tôi cũng không dám chắc chắn."
"Cố thượng úy, tôi có một vấn đề muốn hỏi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chut-chuyen-vun-vat-cua-ly-ninh-ngoc-va-co-hieu-mong/1422982/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.