Thời gian trôi đi nhanh chóng, thấm thoát cũng đến gần cuối học kỳ, thời gian ôn tập tăng lên, các tiết phụ đạo nối tiếp nhau, học sinh căng thẳng chuẩn bị cho một kỳ thi.
Linh tuần này rất bận, buổi sáng buổi chiều đi học, buổi tối vội vàng mang cơm đi cho bà Dung, giúp bà giặt giũ xong lại đi làm thêm.
Vì không muốn mẹ sẽ lo lắng nên cô lấy đi học thêm vào buổi tối làm lý do, bà Dung thấy Linh và Dương học hành vất vả lại phải làm cơm cho mình, bà nhiều lần muốn mua cơm hộp nhưng lại không có tiền nên đành bất lực.
Hôm nay là ngày bà Dung được ra viện, Linh đứng trên vỉa hè lưu luyến dặn dò, bà Dung mỉm cười hiền hậu vỗ nhẹ tay cô trấn an.
Xe đến bà Dung vỗ vai Dương nói.
- Mong con giúp cô chăm sóc con gái, nó một thân một mình cô rất lo.
Thiếu niên đứng thẳng lưng mặt nghiêm túc đáp ‘dạ’, cậu thiếu niên này bà rất yên tâm, qua một tuần tiếp xúc Dương vẫn luôn đưa đón phụ giúp Linh chăm sóc bà, cậu còn dạy con gái bà học bài, chỉ nhìn dáng vẻ thẳng lưng sạch sẽ lạnh lùng của cậu, bà có thể nhận ra thiếu niên này rất có năng lực là người đáng tin cậy.
Đến thời gian xe khởi hành bà Dung bước lên, Dương giúp bà xách đồ sinh hoạt, Linh đứng nhìn theo chiếc xe khách quen thuộc di chuyển, đã khuất bóng từ lâu nhưng vẫn nhìn theo.
Dương nắm lấy tay cô rồi nắn bóp, Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-reo-trong-nang/2691625/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.