Sáng hôm sau tỉnh dậy, Thủy mới cảm nhận được dưới chân đau nhói, tiếng chuông cửa vang lên, cô cố gắng lê bước chân đi ra ngoài mở cửa.
Cửa mở ra, bên ngoài là một cậu trai khoảng hai mươi, mặc chiếc áo khoác sơ mi, gương mặt tuấn tú nhưng vẫn mang nét của thiếu niên, cậu ta nhìn thấy cô lập tức cau mày nói.
- Sao chị bị thương mà không bảo em.
Thủy thở dài quay người chậm rãi đi vào, cậu trai kia lập tức đóng cửa, đỡ cô.
- Dù sao em cũng là học trò duy nhất của chị, chị xuống Sài Gòn đã không nói, thế mà còn bị thương.
Thủy thấy đầu hơi nhức, cô lạnh nhạt nói.
- Cậu đến đây rồi bỏ tiết à?
- Em mới không bỏ tiết, em xin nghỉ rồi.
Hùng là con trai một gia đình giàu có, quê gốc ở Hà Nội, cậu ta là sinh viên năm cuối của trường Sân khấu Điện ảnh Hà Nội, không có máu kinh doanh mà lại có ước mơ viết kịch bản, cậu ta dùng mọi cách mới được Thủy làm học trò.
Chắc là nhận được tin Thủy bị thương liền đặt vé máy bay bay đến thành phố Hồ Chí Minh.
Lại có tiếng chuông cửa, Hùng đứng dậy đi mở cửa, là trợ lý nam của Thủy, lại thêm một thiếu niên đứng nhìn cô, Thủy cau mày nói.
- Hùng về Hà Nội đi, tôi có trợ lý rồi.
Hùng lập tức ngồi xuống ghế không phục.
- Hiện giờ em cũng đã xin nghỉ rồi, với lại em cũng đã bước một chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-reo-trong-nang/2691573/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.