Nước từ vòi sen ào ào chảy xuống, tràn lan thành từng mảnh trên mặt đất, bắn lên tung tóe, cô vươn tay hứng lấy thứ nước nóng ấm này, cảm thụ nhiệt độ đã lâu không động đến. Lúc cởi quần áo ra cô vẫn là dáng người uyển chuyển không hề thay đổi, nhưng trên da thịt trắng tuyết đã có những dấu vết rõ ràng, miệng vết thương đã để lại vết sẹo trên làn da. Cô ngẩng đầu lên, chìm cả người vào trong nước, để nước chảy qua mặt mình, cô nhắm chặt hai mắt, ngưng thở, cùng nước chặt chẽ dung hợp. 
Cô ôm hai tay mình, hơi thở mỏng nhẹ hòa lẫn trong dòng nước, giống như bị nước bóp chặt khiến cô đột nhiên thấy khó thở, dòng nước lớn làm cô mất đi cảm giác an toàn. Cô mở to hai mắt, trong mắt tràn đầy kinh sợ, trong đầu hiện lên cảnh tượng thi thể Tề Phi bị vứt xuống biển, cô thống khổ tìm kiếm, đến cuối cùng chỉ thấy được Nghiêm Văn Khâm đang giảo hoạt cười. 
Cô thở dài một hơi, nhanh chóng tắm xong, lau khô bọt nước trên người, sau khi xong xuôi thì theo thói quen đi đến trước lư hương, lạy ba lạy, lúc chuẩn bị ra ngoài thì cước bộ như bị thứ gì giữ lại. Tầm mắt của cô đột nhiên chuyển đến thư phòng, nâng chân đi về phía đó. Bố trí trong phòng không có thay đổi gì, mật thất bị niêm phong vẫn lẳng lặng nằm đằng sau thư phòng, cơ quan đã sớm bị cô phá hủy, không ai có thể đến mật thất nữa, đây là nơi Nghiêm Văn Khâm phát hiện mọi chân tướng, cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-on/1362493/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.