Không kịp nói tái kiến, không kịp gặp nhau một lần cuối cùng, đến khi gặp lại đã là âm dương cách biệt. Mãi cho đến khi đứng trước lăng mộ của Tề Phi, Diệp Tiêu Nhiên mới chân chính cảm nhận được cảm giác thất bại chưa từng có của mình, tâm tình uể oải cứ quanh quẩn trong đầu. Cô từng nghĩ mình có thể nắm giữ toàn cục trong tay, mỗi bước của kế hoạch đều kín đáo cẩn thận, những năm gần đây có thể gầy dựng đế quốc của riêng mình, mãi mãi không thay đổi.
Thời điểm chân chính mất đi người trước mắt cô mới hiểu được có rất nhiều chuyện không phải cô muốn là có thể khống chế được. Có lẽ nếu không động đến tình cảm thì sẽ không bị Nghiêm Văn Khâm đối đãi như vậy, có lẽ chỉ là lợi dụng và tiếp cận bình thường thì sẽ không có kết cục của ngày hôm nay. Ai có thể ngờ được Nghiêm Văn Khâm lại có thể yêu cô, mà cô một lần lại một lần chìm đắm trong ôn nhu ấm áp ấy, càng nhiều thâm tình càng làm cho người ta nhận ra đằng sau ấy chính là tâm ngoan thủ lạt.
Thứ giày vò cô không phải là quá trình chiến thắng chướng ngại tâm lý mà là mỗi khi nhớ đến Nghiêm Văn Khâm, tâm đều đau đớn như bị búa đập nát. Cô nghĩ muốn đi hận, nhưng rõ ràng cảm giác được dưới đáy lòng có một cỗ sức mạnh kéo cô lại không cho cô hận, khiến cho cô càng nhiều đau lòng và tuyệt vọng. Cô từng nghĩ đến cho dù cả thế giới này có phản bội cô thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-on/1362492/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.