Editor : Ha Ni Kên
Không đầy một tháng nữa thần y sẽ đến Lạc phủ ?
Vệ Hàm giật mình trước lời này của vị cô nương trước mặt, nhưng thần thái tự tin của đối phương khiến cho đây không hề giống một lời nói đùa.
Chàng đặt chén trà lên bàn đá, bình tĩnh nói : « Được, bọn ta chờ Lạc cô nương một tháng. »
Lạc Sênh thuận miệng sửa lời : « Là chờ thần y một tháng. »
Chờ nàng làm gì, nàng có phải thần y đâu.
Vệ Hàm ngẩn ra một giây.
Không biết có phải là ảo giác hay không, nhưng khoảnh khắc kia khiến chàng cảm giác như Lạc cô nương lại đang đùa giỡn chàng.
« Một tháng sau, nếu thần y không đến tìm Lạc cô nương – »
Lạc cô nương cây ngay không sợ chết đứng : « Thế ta cũng chẳng còn cách nào khác. »
Vệ Hàm : « ... »
Bởi vì kết thù không độ trời chung với dòng họ « Vệ », Lạc Sênh chẳng thấy áy náy lấy một chút, thản nhiên : « Vương gia phải biết phàm trên đời không có chuyện gì là tuyệt đối cả. Ta đã cố hết sức, còn lại đành trông chờ vận may của vương gia. »
Ngón tay thon dài của chàng công tử siết chặt chén trà.
Đương nhiên chàng hiểu trên đời không có chuyện gì là tuyệt đối cả, nhưng Lạc cô nương cố hết sức chỗ nào cơ chứ ?
Xem ra trong cuộc trao đổi lần này, tám chín phần chàng không thu lại được vốn ban đầu.
Nhưng thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-hoan/3538015/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.