Editor : Ha Ni Kên
Mọi người nghe xong trố mắt nhìn nhau.
Bởi vì sợ, nên giết quách người làm mình sợ. Các tiểu cô nương bây giờ đều có suy nghĩ đặc biệt như thế à ?
« Cô nương nhìn thấy Trần Đại cô nương giết tỳ nữ vương phủ khi nào ? » Người trẻ tuổi nhân cơ hội truy hỏi.
Trần Nhị cô nương đã suy sụp hoàn toàn, kinh hoàng đầy mặt : « Ta nhìn thấy... ta chỉ đi bừa đến rừng trúc thôi. Không ngờ Đại tỷ lại ở đó. Ta thấy Đại tỷ đâm chết tỳ nữ bằng đoản kiếm, sau đó đẩy tỳ nữ ra cạnh tường thạch rồi bỏ đi như chưa có gì xảy ra. Đại tỷ giết người, nhưng chẳng sợ chút nào... »
Phản ứng thản nhiên sau khi giết người của Trần Đại cô nương chính là giọt nước tràn ly, hủy sạch lý trí của Trần Nhị cô nương.
Nàng đến gần, nhìn vẻ mặt kinh hoàng trên thi thể tỳ nữ. Chuôi kiếm lộng lẫy rực rỡ dưới ánh nắng, như ma xui quỷ khiếp dẫn dụ nàng.
Nàng chưa kịp định thần lại, thanh đoản kiếm hoa lệ đã nằm gọn trong bàn tay mình.
Trên đoản kiếm còn dính máu, khiến nàng trong cơn sợ hãi còn siết chặt hơn, như bị ma nhập mà đuổi theo Trần Đại cô nương.
Nàng đi từng bước từng bước đến cạnh chùm mẫu đơn, Trần Đại cô nương thấy nàng vẫn nói năng lạnh lùng hạnh họe như trước, nàng đã đâm thanh đoản kiếm nạm đầy đá quý vào bụng Trần Đại cô nương.
Rồi sau đó, nàng chạy ra xa khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-hoan/3538010/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.