Lạc Sanh mở miệng yêu cầu cùng đi, nhất thời làm cho tất cả các quý nữ đều sợ ngây người.
Sao nàng có thể đưa ra loại yêu cầu đúng lý hợp tình như thế?
Tiểu quận chúa người ta đi mừng thọ cho Vương phi, nàng dựa vào cái gì mà đi theo chứ, dựa vào việc nàng không biết xấu hổ à?
Chúng nữ trầm mặc chế giễu.
Sau sự kinh ngạc lúc ban đầu, Vệ Văn che giấu sự phiền chán vô cùng tốt, dịu dàng nói: “Ta đi rồi rất nhanh sẽ trở lại, không bằng Lạc cô nương cứ nghỉ tạm ở đây cho tốt, nếu như nhàm chán cũng có thể ngắm hoa xem.”
Lạc Sanh mỉm cười: “Uống trà ngắm hoa có thể để sau, nếu ta đã đại biểu cho nữ quyến của phủ Đại đô đốc để tới đây, cũng phải ra mặt chúc mừng Vương phi một tiếng. Quận chúa nói có phải hay không?”
Vệ Văn nhíu mi trầm mặc một lát, bất đắc dĩ gật đầu: “Lạc cô nương nói cũng phải, vậy cùng đi thôi.”
Nhất thời nàng ta quên mất, Lạc Sanh không giống các quý nữ ở đây.
Những quý nữ kia là theo mẫu thân của mình tới, trường hợp phải xã giao đều có những phu nhân đó ra mặt, mà Lạc Sanh lại là nữ quyến có phân lượng nặng nhất phủ Đại đô đốc.
Nàng đưa ra ý muốn đi chúc mừng Vương phi, Vệ Văn làm chủ nhân hoàn toàn không tiện cản.
Mắt thấy Lạc Sanh theo Vệ Văn đi về phía ngoài đình, Lạc Nguyệt vội hô một tiếng Tam tỷ.
Lạc Sanh ngoái đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-hoan/2444385/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.