Thủ vệ đồng tử lạnh mặt duỗi tay cản lại: “Các vị cô nương dừng bước.”
Giọng Lạc Sanh bình tĩnh, không mang theo chút tức giận nào: “Đây là ý gì?”
Thủ vệ đồng tử chỉ vào thẻ số trong tay nàng, khóe miệng mang theo nụ cười trào phúng: "Khi nãy ta đã thấy, thẻ số trong tay cô nương là lấy từ người khác.”
“Cho nên?”
“Cho nên các vị cô nương không thể vào, thẻ số này không phải lấy từ chỗ ta.” Thủ vệ đồng tử xụ mặt nói.
Lạc Nguyệt trợn mắt tức giận nhìn thủ vệ đồng tử: “Ngươi đây là bắt nạt người khác!”
Thiếu nữ mười bốn mười lăm tuổi, giọng nói điềm mỹ thanh thúy, dù có giận dữ cũng không dọa được người ta.
Thủ vệ đồng tử không sợ chút nào, đáp lại: “Ta chỉ là một người trông cửa nào dám bắt nạt cô nương, chỉ là làm việc theo quy tắc của thần y thôi, cô nương đừng làm khó dễ một thủ vệ như ta.”
“Ngươi ——” Lạc Nguyệt tức giận đến mức thất khiếu bốc khói, run môi không biết phản bác như thế nào.
Nhiều người nhìn như vậy, nàng ta còn tiếp tục lý luận nữa thì có vẻ Đại đô đốc phủ ỷ thế hiếp người.
Tiểu cô nương đã nghe được tiếng cười nhạo vang lên từ đám người phía sau lưng, nhất thời không nhịn được mà nước mắt rưng rưng.
“Đứng ở phía sau ta đi.” Một giọng nói lạnh tanh vang lên.
Lạc Nguyệt quay đầu, nhìn thấy một khuôn mặt bao trùm sương lạnh.
“Tam tỷ ——” Lạc Nguyệt gọi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-hoan/2444354/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.