Tú Nguyệt đang nhào bột, Lạc Sanh thì đang xào thịt thái.
Nhào bột rất cần chú ý, nhưng mà mọi người chỉ biết ăn nên nhìn không ra, thứ hấp dẫn bọn họ vẫn là mùi hương phát ra từ bên xào thịt thái.
Một cái nồi sắt to đặt ở trên đống lửa, thịt ba chỉ sáu mỡ bốn nạc xào lên cho ra dầu thì cho hành thái khúc, ớt khô và gia vị rồi tiếp tục xào, chờ đến khi mùi hương nồng đậm tản ra lại cho ớt bột vào, mùi hương hỗn hợp cay nồng kia càng nồng đậm hơn.
Thấy mỗi một miếng thịt ba chỉ đều được bọc một lớp ớt bột đỏ tươi, Thịnh Tam Lang nhịn không được nuốt nước miếng: “Biểu muội, nhìn rất cay đó.”
Lạc Sanh cho dấm thơm vào trong nồi lại tiếp tục đảo đều, trong miệng nói: “Ăn mới ngon.”
Câu trả lời như vậy thật sự làm Thịnh Tam Lang không lời nào để nói, nhưng mà lại không nỡ chuyển chỗ, liền ngồi xổm cạnh nồi, mắt trông mong nhìn.
Thấy Lạc Sanh thêm nước trong xong thì đậy nắp nồi lên, không nhìn thấy được một nồi thịt ba chỉ cắt lát đỏ rực béo ngậy kia nữa, Thịnh Tam Lang lại không nhịn được hỏi: “Biểu muội, bao lâu mới có thể ăn được?”
Khi nấu ăn Lạc Sanh rất có kiên nhẫn, nhẹ giọng giải thích: “Ít nhất phải đun ba mươi phút.”
Mùi thơm lượn lờ ra ngoài từ khe hở của nắp nồi, càng ngày càng có thể khơi gợi con sâu thèm trong bụng người ta, đến khi Lạc Sanh múc thịt thái đã nấu xong vào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-hoan/2444334/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.