Vương đại phu lạy một cái thật sâu: "Cô nương yên tâm, đây là tiểu lão nhân nên làm."
Lý đại phu hoảng sợ, hoàn toàn không rõ vì sao Vương đại phu cung kính với Lạc Sanh như thế, nhưng mà ông ta đang bơi trong sự cuồng nhiệt sùng bái với việc Vương đại phu nghiên cứu chế tạo ra kỳ phương hạ sốt, vì thế cũng lạy một cái thật sâu.
Đám người Đại thái thái: "......"
Ngày thường không thấy thái độ mấy đại phu này cung kính như thế mà.
Y giả, đặc biệt là y giả có chút thanh danh luôn có chút ngạo khí, cung kính khi đối mặt nhà với cao cửa rộng cũng không phải thế này -- đây như là phát ra từ nội tâm.
Khi mọi người giật mình, Lạc Sanh đã mang theo Hồng Đậu rời đi.
Đại thái thái phân phó Sương Diệp đến chỗ Thịnh lão thái thái bẩm báo một tiếng về việc Lạc Thần hạ sốt để lão thái thái yên tâm, còn với mấy người Thịnh Đại Lang thì nói: "Mấy đứa đều về đi, đừng quấy rầy biểu đệ của mấy đứa dưỡng bệnh."
"Vâng."
Mấy người Thịnh Đại Lang bước ra sân, liếc mắt một cái thì nhìn thấy chủ tớ Lạc Sanh không nhanh không chậm đi ở phía trước, nhất thời tâm tình phức tạp.
Thịnh Giai Ngọc nâng góc váy đuổi theo: "Chậm đã!"
Lạc Sanh nghỉ chân, quay đầu.
Thịnh Giai Ngọc nhìn thiếu nữ váy đỏ mặt mày trấn định, muốn nói lại thôi.
Giờ khắc này, nàng ấy đột nhiên hiện lên một ý nghĩ: Đây vẫn là Lạc Sanh mà nàng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-hoan/2444278/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.