Phương nam nhiều sông nước, tuy Lạc Thần vì cơ thể yếu mà được dưỡng ở nhà ngoại, nhưng cậu có bốn biểu ca, tất nhiên là có không ít cơ hội xuống nước.
Nhưng muốn nói biết bơi giỏi, đó là không thể.
Ngâm trong hồ nước mùa xuân, Lạc Thần sinh ra cảm giác tuyệt vọng, không còn sức ngăn cản thân thể chìm xuống.
Lực đẩy đột nhiên truyền đến làm cậu mở mắt ra theo bản năng, khuôn mặt trắng sứ của thiếu nữ như ẩn như hiện trong màn nước mông lung.
Lạc Thần muốn nói gì đó, môi vừa hé đã sặc một ngụm nước, khi được Hồng Đậu kéo lên đã yếu không thể chịu nổi, ho đến kinh thiên động địa.
Rất nhanh Lạc Sanh và Thịnh Giai Lan trước sau đều được cứu lên.
Lạc Sanh được một bà tử có mặt vuông dài cứu lên, người còn lại cứu Thịnh Giai Lan lên là Thịnh Tam Lang.
Sau khi Thịnh Tam Lang kéo Thịnh Giai Lan lên bờ, thấy nàng ta không có việc gì, lập tức giao người cho nha hoàn bà tử một bên, phân phó hạ nhân vây đầy bên hồ: “Mau đưa nhị cô nương và biểu cô nương về phòng thay quần áo, cũng mời đại phu tới phòng biểu công tử!”
Nói xong lời này, hắn khom lưng bế Lạc Thần đang ho khan không ngừng lên, chớp mắt đã chạy đi không còn bóng dáng.
Chuyện Lạc Sanh và Thịnh Giai Lan rơi xuống nước truyền khắp trên dưới Thịnh phủ một cách nhanh chóng.
Một nha hoàn mặc bỉ giáp* màu xanh lá bước nhanh vào khuê phòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-hoan/2444262/chuong-11.html