Người Thịnh phủ phát hiện biểu cô nương đã thay đổi.
Khi xưa biểu cô nương ngủ đến khi mặt trời lên cao, sau đó sẽ mang theo đại nha hoàn Hồng Đậu lên phố đi dạo, bây giờ thế mà ngày ngày đều đặn* tới Phúc Ninh Đường thỉnh an lão thái thái.
*Nguyên văn 雷打不动 lôi đả bất động: kiên trì, bền lòng vững dạ.
Sớm một lần, tối một lần, không sót lần nào.
Bắt đầu từ ngày biểu cô nương thay đổi, Thịnh lão thái thái chưa từng gặp mấy đại tôn tử vào lúc thỉnh an.
Đại thái thái và Nhị thái thái gượng cười giải thích với Thịnh lão thái thái: “Bọn nhỏ gần đây nhiều bài tập…”
Lời này, Thịnh lão thái thái không tin một chữ nào.
Cái gì mà nhiều bài tập, rõ ràng là bản thân bà đã thả lời nói muốn chọn một đứa trong số bốn tôn tử cho ngoại tôn nữ, hai con dâu đã bị dọa mất mật.
Chút can đảm này có thể làm nên chuyện gì!
Đáy lòng Thịnh lão thái thái đã khinh bỉ mấy con dâu, nhìn ngoại tôn nữ trước mắt ngày ngày đều tới thỉnh an thì vẻ mặt ôn hoà hơn nhiều.
Tới thỉnh an bà, cũng còn hơn là chạy lên phố cướp về một ngoại tôn nữ tế cho bà.
Con người ấy mà, biết đủ là vui*.
*Nguyên văn: 知足常乐 tri túc thường nhạc: biết đủ thường vui, hài lòng với những gì mình có.
Thịnh lão thái thái tri túc thường nhạc vừa vui vẻ, phân phó nha hoàn lấy một đôi vòng tay cho Lạc Sanh.
Lạc Sanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-hoan/2444260/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.