Mọi người đi rồi, Thạch Gia Tín cố tình nán lại sau cùng, anh ta muốn tìm cơ hội để giải thích với Thịnh Cẩm Như về thất bại của mình ---- anh ta đã rất cố gắng, chỉ là không ngờ tới Nhạc Phong lại đi một nước cờ lỗ mãng như vậy... 
Nếu Thịnh Cẩm Như có thể nghe lọt, anh ta thậm chí còn muốn cầu xin bà ta để mình gặp Vưu Tư một lần. 
Nhưng rất nhanh, anh ta nhận ra suy nghĩ của mình quá lạc quan, tuy không nhìn thấy người, nhưng từ âm thanh vọng ra từ bên trong cũng có thể đại khái đoán ra được trạng thái tinh thần của bà ta lúc này có vẻ điên cuồng và rối loạn ---- Thịnh Cẩm Như là người đứng đầu một dòng tộc lớn, trước mặt người ngoài lúc nào cũng cẩn trọng tỉ mỉ, tỏ vẻ cao ngạo đến cùng, nhất định sẽ không muốn một kẻ tiểu bối nhìn thấy dáng vẻ mất mặt của mình, nếu để bà ta phát hiện ra anh ta vẫn còn ở lại... 
Thạch Gia Tín rùng mình một cái, đứng yên tại chỗ, ngay đến hít thở cũng nhanh chóng hạn chế, chỉ sợ bị Thịnh Cẩm Như bên trong phát hiện ra, anh ta nghe thấy tiếng thở dốc dồn dập, tiếp theo một tiếng cười như điên như dại, sau đó nữa là một tràng lẩm bẩm như đang nói mê: “Rốt cuộc ngươi muốn thế nào? Rốt cuộc là ngươi muốn thế nào? Ta đã phải trả giá bằng hai đứa con gái, một đứa con trai rồi....” 
Thạch Gia Tín giật thót: hai người con gái? Từ trước đến giờ chưa từng nghe qua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-gio/2284213/quyen-4-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.