Thạch Gia Tín nói: “Tôi cứ cho là nơi phát hiện ra cô ta không phải là nơi cô ta gặp chuyện không may, nếu cũng là đường Xương Lý, vậy chắc tôi biết đó là nhà nào.” Để tránh đụng phải người của nhà họ Tần, hai người đi từ cửa sau ít người ra ngoài thuê xe, Nhạc Phong không thích Quý Đường Đường bị anh ta điều khiển như con rối, Thạch Gia Tín cũng không cố chấp, vươn tay giơ ra sau gáy Quý Đường Đường, Nhạc Phong nhướn mày, đang định gạt tay anh ta ra, tay của Thạch Gia Tín đã lật lại, để lộ ra một thứ trông như một miếng đá nam châm trong lòng bàn tay. Anh ta rà nhẹ trên gáy Quý Đường Đường một lượt, khi giơ tay lên lần nữa, trên miếng đá đã có thêm một cây châm, thấy dáng vẻ biểu cảm phức tạp của Nhạc Phong, Thạch Gia Tín cười cười: “Đừng thiếu kiến thức như thế được không, phim kiếm hiệp chắc anh cũng xem rồi chứ, không ít đoạn trong phim kiếm hiệp chẳng phải cũng có tình tiết kiểu này hay sao?” Cây châm vừa được hút ra, thân thể Quý Đường Đường co giật một cái, xụi xuống, Nhạc Phong vội vàng ôm lấy cô, Thạch Gia Tín cười máy móc: “Cô ta hôn mê bất tỉnh, muốn để cô ta đi được, chỉ có cách này thôi, tôi không có tinh lực mà đi cõng cô ta, anh không để tôi động châm, vậy anh tự lo đi nhé.” Nhạc Phong lạnh lùng đáp một câu: “Không đến lượt anh cõng cô ấy!” Sau khi lên xe, Thạch Gia Tín ngồi ghế trước, Nhạc Phong đưa Quý Đường Đường ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuong-gio/2284145/quyen-3-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.